Đời sống

Luôn nghĩ xấu cho mẹ chồng, đến khi thất nghiệp tôi mới thấm thía tình thương của bà

DNVN - Tôi từng mang nặng suy nghĩ rằng mẹ chồng không công bằng khi lúc nào cũng thân thiết với chị chồng, còn với tôi thì lạnh nhạt. Cảm giác ấy lớn dần trong lòng cho đến khi cuộc sống thay đổi, và tôi mới hiểu rằng, chính mình mới là người thiếu kiên nhẫn và vội vàng đánh giá sai bà.

4 con giáp thông minh nhất, đều đứng đầu về chỉ số IQ và EQ, Ai là số một? / Tại sao không nên đặt điện thoại cạnh gối đầu? Nó có tác hại gì cho não?

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Cách đây nửa năm, tôi có công việc ổn định và mức lương cao với vai trò kế toán trưởng ở một công ty lớn. Mỗi tháng, tôi đều đưa mẹ chồng 10 triệu để lo chi phí sinh hoạt trong nhà, rồi lại trích thêm cho những dịp hiếu hỷ. Dù vậy, cứ cuối tháng bà lại than thiếu tiền. Nhìn cảnh mẹ chồng và chị chồng thân thiết trò chuyện, tôi bắt đầu ngờ vực. Tôi nghĩ rằng bà đã bòn rút tiền của tôi để giúp đỡ chị chồng đang gặp khó khăn.

Không kiềm chế được, mỗi lần đưa tiền tôi đều nói những câu mỉa mai, dặn dò mẹ mua sắm cho "xứng đáng". Chồng tôi nhắc nhở, nhưng tôi chỉ càng thêm bực bội, khẳng định mình phải cực khổ làm việc mới có tiền, chẳng thể phí phạm. Thấy mẹ buồn, trong tôi đôi lúc cũng có chút chạnh lòng, nhưng lòng nghi ngờ vẫn lấn át tất cả.

Rồi đỉnh điểm, mâu thuẫn giữa tôi với mẹ chồng cứ thế dồn nén. Khi bà đề nghị tôi góp thêm tiền mua sữa cho bố chồng, tôi không giữ nổi bình tĩnh và đã nói những lời khó nghe. Tôi ôm con về nhà ngoại cả tháng, đến khi mẹ ruột khuyên nhủ, tôi mới chịu quay về, nhưng tình cảm với mẹ chồng từ đó rạn nứt thêm nhiều.

Rồi cuộc sống đột ngột đổi thay. Vì xích mích với sếp, tôi bất ngờ mất việc trong sự hụt hẫng không tả nổi. Ngày biết tin, tôi chẳng dám kể với ai, chỉ ngồi khóc, cảm giác mọi thứ xung quanh sụp đổ. Chẳng ngờ, chính lúc ấy, mẹ chồng lại là người đến bên, nhẹ nhàng an ủi, bảo tôi cứ nghỉ ngơi và đừng lo lắng về tiền nong.

 

Tôi hoài nghi nhìn mẹ, bởi mỗi tháng bà đều than thở thiếu tiền, vậy giờ lấy đâu ra tiền để lo cho cả nhà? Và rồi, mẹ lấy ra trước mặt tôi một cuốn sổ tiết kiệm với số tiền 200 triệu đồng cùng một con heo đất nặng trĩu. Bà bảo đã tiết kiệm từng chút tiền tôi đưa hàng tháng, dành dụm suốt hai năm qua để giúp đỡ tôi khi gặp khó khăn. Không chỉ vậy, mẹ còn kể, số tiền chị chồng gửi cho các con tôi bà cũng đều giữ lại, cất riêng ra để phòng khi tôi cần đến.

Nghe những lời ấy, lòng tôi như vỡ òa. Tôi lặng người trước tình thương sâu lắng và thầm lặng của mẹ. Sự kiên nhẫn, hy sinh mà tôi chưa từng nhận ra đã làm tôi hổ thẹn. Nhờ khoản tiền ấy, gia đình tôi đã bình yên vượt qua những tháng ngày khó khăn. Tôi dần thay đổi, chủ động thân thiết với mẹ chồng và mời chị chồng sang nhà chơi.

Giờ đây, khi đã tìm được công việc mới với thu nhập ổn định, tôi biết ơn mẹ chồng vô cùng. Nhưng tôi vẫn nặng lòng vì những suy nghĩ thiếu công bằng dành cho chị chồng. Tôi tự hỏi, có nên hẹn chị ra ngoài, tặng món quà cho các cháu và chân thành xin lỗi chị không? Hay là cứ lẳng lặng quan tâm hơn, mong rằng chị sẽ hiểu lòng mình? Nhưng nghĩ đến ân tình và tình thương mà mẹ chồng đã dành cho tôi, tôi biết rằng đôi khi, lời xin lỗi cũng là điều cần thiết để tâm mình thanh thản.

1
Trâm Anh (t/h)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm