Đời sống

Ly hôn chồng, mang 700 triệu về nhà mẹ đẻ, tôi sững sờ trước đề nghị chát chúa từ mẹ ruột

DNVN - Vừa đặt chân về nhà mẹ đẻ, tôi đã bị mẹ kéo ra dò hỏi: "Tiền chồng con đưa đâu? Đã nhận chưa hay còn đợi tòa?"

Tại sao người xưa nói: 'Một tiếng thở dài hơn nghèo 3 năm'? Bài học ở đời nhất định cần phải nhớ / Khám phá giờ sinh mang lại phú quý cả đời cho người tuổi Ngựa

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Cuộc hôn nhân của tôi kết thúc sau 6 năm chung sống. Khi đứa con gái còn chưa tròn 5 tuổi, chồng tôi ngoại tình và đòi ly hôn. Nỗi đau này như ngàn vết dao cứa vào tim, nhưng biết làm sao khi người ta đã phũ phàng rời đi?

May thay, anh ta còn chút trách nhiệm, để lại cho tôi 700 triệu như một cách bù đắp. Số tiền đó chính là điểm tựa duy nhất để tôi và con gái bắt đầu lại cuộc sống từ đầu.

Sau khi ký đơn ly hôn, tôi bế con và dọn đồ khỏi căn nhà chung. Chưa tìm được nơi ở mới, tôi đành về tá túc tạm nhà mẹ đẻ. Nhưng tôi hiểu, với việc còn một cậu em trai chuẩn bị lập gia đình, nhà mẹ không phải nơi tôi có thể nương nhờ lâu dài.

Chưa kịp nghỉ ngơi, tôi đã nhận ngay "cú sốc" đầu tiên

 

Vừa thấy tôi về, mẹ tôi chẳng màng hỏi han nỗi đau con gái vừa trải qua. Bà chỉ quan tâm đến số tiền 700 triệu. Khi biết tiền đã vào tay, bà liền thay đổi thái độ, hồ hởi như người vừa nghe tin trúng số.

Rồi bà nhanh chóng đi thẳng vào vấn đề: "Em trai con sắp lấy vợ, bố mẹ tính mua căn nhà riêng cho nó. Con bỏ 700 triệu ra, bố mẹ bù thêm, thiếu đâu vay mượn thêm, thế là xong!"

Một đề nghị lạnh lùng như gáo nước lạnh tạt thẳng vào tôi

Bố mẹ tôi vẫn luôn thiên vị em trai từ nhỏ, nhưng tôi không ngờ họ có thể "tính toán" đến mức này. Tôi vừa mất chồng, đang loay hoay để bắt đầu lại, nhưng mẹ chẳng nghĩ đến tôi hay cháu ngoại. Bà chỉ chăm chăm lấy tiền của tôi để lo cho em trai – người đã trưởng thành và lẽ ra phải tự lo cho tương lai mình.

Tôi cố gắng kìm nén cơn giận, từ chối thẳng thừng lời đề nghị của mẹ. Tôi muốn dùng số tiền này để tìm một mái nhà nhỏ, nơi hai mẹ con tôi có thể yên ổn sống. Nhưng mẹ lại mắng tôi không thương em, bất hiếu, không chịu ở lại nhà phụng dưỡng bố mẹ.

 

Tôi nghẹn đắng. Những lời lẽ đó như xát muối vào vết thương lòng vốn đã rỉ máu.

Bây giờ tôi rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan. Nếu đồng ý, tôi và con sẽ mất đi cơ hội làm lại từ đầu. Nhưng từ chối thì chắc chắn mối quan hệ gia đình sẽ thêm rạn nứt, và tôi sẽ trở thành người con gái "vô tâm" trong mắt họ.

Tôi nên làm gì để vừa bảo vệ quyền lợi của mình và con, vừa giữ được chút tình cảm gia đình còn sót lại?

1
Trâm Anh (t/h)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm