Đời sống

Ly hôn vì "tránh thai mà vợ vẫn có bầu", ngày ra tòa, vợ đập vào mặt tôi tờ giấy gây sốc

Chuyện cũng chẳng có gì đáng nói nếu như 10 tháng trước, vợ tôi không đột nhiên thông báo cô ấy có thai. Tôi nhớ rõ ràng những lần gần gũi, tôi đều đã dùng biện pháp tránh thai. Vì thế việc có con là không thể.

Sau tuần trăng mật, ai cũng kinh ngạc khi thấy tôi nộp đơn ly hôn và nằng nặc không chịu hòa giải, biết lý do, mọi người đều gật gù tán đồng / Anh bạn thân của chồng vừa tuyên bố ly hôn, chồng tôi lập tức không chạm vào vợ, nửa năm sau tôi nghẹn ngào biết nguyên nhân do chính anh thú nhận

Vợ con bây giờ đều đã không còn chấp nhận tôi. Tất cả cũng do tôi. Nếu như lúc ấy tôi hỏi kỹ thì đã không xảy ra nông nỗi này.

Vợ chồng tôi mới lấy nhau được hơn một năm. Thú thật là chúng tôi đều xuất thân từ những gia đình không có kinh tế. Vì thế sau khi cưới, tôi và vợ thống nhất đợi vài năm nữa mới có con. Đến khi ổn định, chúng tôi sẽ sinh 2, 3 đứa cho ông bà tha hồ bế cháu.

Kết hôn được 3 tháng thì tôi chuyển công tác ra Hà Nội. Còn vợ tôi là giáo viên đã vào biên chế nhà nước nên việc luân chuyển rất khó. Cô ấy vẫn ở quê để đi dạy, còn tôi cứ cuối tuần lại về với vợ.

Chuyện cũng chẳng có gì đáng nói nếu như 10 tháng trước, vợ tôi không đột nhiên thông báo cô ấy có thai. Tôi nhớ rõ ràng những lần gần gũi, tôi đều đã dùng bao cao su. Vì thế việc có con là không thể.

Ảnh minh họa

Nghĩ đi nghĩ lại, tôi cho rằng vợ đã ngoại tình. Cũng không thể trách tôi được. Vì vợ chồng xa nhau, tôi chỉ về những ngày cuối tuần. Hơn nữa tôi làm công trình, thấy nhiều người cặp kè bồ bịch nên tâm trí lúc nào cũng bị ám ảnh.

Vợ tôi thì sống chết nói đứa con là của tôi. Cô ấy bảo khi nào sinh con ra, cứ đi xét nghiệm ADN rồi tính tiếp. Nhưng tính tôi nóng nảy. Lúc vợ bầu, tôi không về chăm sóc hay động viên cô ấy. Thậm chí khi vợ lên bàn đẻ, tôi cũng chẳng sốt sắng như những người khác. Bây giờ nghĩ lại tôi mới thấy ân hận vì mình vô tâm với vợ con quá.

Sinh con được hơn một tháng thì vợ tôi đề nghị ly hôn, dù chúng tôi chưa làm xét nghiệm huyết thống. Tôi thấy kỳ lạ thì cô ấy nói: “Cho tôi xin một chút móng tay của anh. Còn con, tôi sẽ tự nuôi một mình và không cần một người bố không thừa nhận nó”.

 

Vì lòng tự trọng, tôi đồng ý ly hôn. Hôm qua là ngày ra tòa, tôi cảm thấy buồn và hụt hẫng lắm. Nói gì thì nói, chúng tôi đã từng trải qua những ngày tháng hạnh phúc bên nhau. Hơn nữa chuyện ly hôn cũng là do vợ tôi đề nghị.

Trước khi bước vào phiên tòa, vợ tôi có đưa cho tôi một tờ giấy. Đó là kết quả xét nghiệm và đứa bé thật sự là con tôi. Tôi rụng rời và vẫn chưa hiểu tại sao vợ lại có thai, trong khi lần nào tôi cũng đã kế hoạch. Dù sao, tôi vẫn ân hận nên xin vợ suy nghĩ lại. Bởi đứa bé nào cũng cần có bố.

Nhưng vợ tôi lạnh lùng nói cô ấy muốn ly hôn. Tôi biết trong lúc này vợ đang cả giận mất khôn. Vậy nên trong khoảng thời gian hòa giải, tôi phải khiến vợ thay đổi cách nghĩ về mình. Để cô ấy có thể cho tôi chuộc lỗi và làm lại từ đầu như một người chồng và một người bố.

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm