Chị em luôn nói, đàn ông chúng tôi chỉ thích lăng nhăng bên ngoài, không quan trọng gia đình vợ con này nọ tức là chị em đã nhầm. Đàn bà sinh ra muốn có một gia đình, muốn có một cuộc sống hạnh phúc, có chồng có con. Chúng tôi cũng vậy chứ sao.
Ly hôn là bước đường cùng, tôi nghĩ vậy, bản thân tôi đã bỏ vợ nhưng có nhiều lý do tế nhị tôi không thể nói ra. Và cuối cùng, người kí vào đơn ly hôn trước chính là tôi.
Tôi cưới vợ cách đây 3 năm, và giờ, tôi đã chia tay vợ được gần 1 năm. Hôn nhân được có 2 năm mặn nồng, khi tình yêu đang chín, tôi tưởng đó là hạnh phúc viên mãn thì nào ngờ, một ngày gần đây, tôi phát hiện vợ mình ngoại tình với người cũ, còn quá đáng hơn là đã có con riêng với anh ta. Khổ tâm hơn nữa là, khi bị phát hiện, tôi đã tha thứ cho vợ, cho vợ quay lại nhưng vợ lại phạm lỗi lần nữa, bằng việc có con với người cũ…
Ngày đó, khi chúng tôi cưới nhau, tôi tưởng vợ mình đã dứt hoàn toàn tình cũ. Tôi chấp nhận quá khứ của vợ, chấp nhận tất cả với hi vọng vợ sẽ vì tấm chân tình của tôi mà quên đi tất cả. Ai cũng có quá khứ nên mình là người đàn ông, mình yêu người con gái đó, đâu cần phải lôi quá khứ của họ ra đay nghiến. Tôi tị tưởng rằng, vợ sẽ là người đàn bà chung thủy, vì trước khi đến với tôi, vợ đã khóc lóc nói rằng, vợ cám ơn tôi vì chính tôi đã đưa em ra khỏi vũng lầy đen tối.
Chúng tôi cưới nhau sau đó và có với nhau một con gái. Nhìn con đáng yêu, tôi càng hạnh phúc. Nhiều đêm vợ ngủ mơ, nói tên tình cũ, tôi biết nhưng tôi đã chấp nhận chuyện này, thậm chí tôi còn thương vợ vì những gì vợ đã trải qua trong quá khứ. Tôi thương vợ, cảm thấy vợ mình là người đã chịu nhiều áp lực, càng quan tâm vợ hơn chứ không tra khảo về những gì đã diễn ra trong giấc mơ của vợ.
Thế rồi một ngày, tôi phát hiện vợ mình có qua lại với người đàn ông khác khi tình cờ đọc được dòng tin nhắn hiện trên điện thoại của vợ. Tôi đau khổ nhận ra, vợ thật sự không yêu mình. Vợ đang lén lút với người tình mà vợ bảo đã quên. Vợ quên những lời vợ nói với tôi rằng, tôi là người đàn ông kéo vợ ra khỏi vũng lầy sao. Tôi thật sự không dám tin. Tôi đã biết tất cả mọi việc, sau đó tính chuyện theo dõi. Và quả thật, tôi bắt quả tang vợ ngoại tình với người đàn ông đó.
Tôi đã nghiêm túc nói chuyện với vợ, nói về việc vợ đã phản bội tôi như thế nào. Vợ hoảng hồn xin tôi tha thứ, bảo vì vợ muốn gặp lại anh ta, theo yêu cầu của anh ta xem người đàn ông đó sống thế nào chứ vợ không có ý gì cả. Vợ bảo, sẽ không bao giờ có chuyện đó xảy ra nữa, vợ hối hận lắm rồi!
Tôi tha thứ cho vợ lần đó, tin tưởng rằng vợ đã sợ mà rút lui. Chúng tôi đã có với nhau một đứa con gái đáng yêu, vợ không thể làm chuyện dại dột đó được, trong khi người đàn ông kia cũng đã có gia đình. Tôi là người chồng, là người hết lòng yêu vợ, tôi muốn bao dung, muốn động viên, an ủi vợ, muốn vợ hiểu tấm lòng của tôi. Vợ không nên vì những tình cảm cũ rích, vì những điều không đáng có mà hủy hoại đời mình.
Vài tháng sau, một lần nữa, tôi lại phát hiện vợ mình ngoại tình. Cũng là với người đàn ông này, và vợ bảo, vợ đã có con với anh ta. Tôi choáng váng, không thể nào đứng vững. Tôi không tin là vợ mình lại là người đàn bà vô liêm sỉ như vậy. Thật sự quá đau khổ, quá trớ trêu. Một kẻ không ra gì, một người đàn bà đã được tha thứ nhưng vấn tiếp tục đi theo con đường sai lầm. Lợi dụng lòng tốt và sự vị tha của người khác là điều không thể nào chấp nhận được.
Bây giờ tôi không còn cách nào tha thứ cho người vợ này nữa, một người vợ vô liêm sỉ, bỉ ổi, người lợi dụng lòng tốt của tôi. Vì yêu người đàn bà này, tôi chấp nhận tất cả, chấp nhận là người đứng sau, nâng đỡ và vị tha với quá khứ của cô ấy, vậy mà đã mấy lần cô ấy phản bội, lợi dụng sự bao dung của tôi.
Tôi viết đơn ly hôn, yêu cầu vợ kí vào. Đâu còn cơ hội thứ 2 cho kẻ ngoại tình, còn có con với tình cũ. Bây giờ, tôi thả cho cô ấy một lối đi, có con với người ta thì đến sống với họ, còn tôi, tôi chấp nhận gà trống nuôi con. Con gái đáng yêu sẽ ở với tôi, tôi chấp nhận chuyện này vì quá thương con. Tôi đã làm xong thủ tục ly hôn, với tôi, người đàn bà ấy không xứng đáng là vợ, là mẹ của con tôi. Đường cùng rồi, tôi đâu muốn phá vỡ gia đình, đâu muốn con không mẹ. Chỉ là, tôi không còn cách nào khác, đành phải cho vợ ra đi.