Đời sống

Mặc trời mưa xối xả, mẹ chồng liền đẩy tôi ra khỏi nhà kèm theo lời tuyên bố phũ phàng

DNVN - Đêm mưa tầm tã, mẹ chồng buộc tôi phải từ bỏ giọt máu của chính mình kèm theo lời tuyên bố tàn nhẫn. Tôi khóc lóc, van xin nhưng mẹ chồng không chút động lòng.

Ngày mai 18 tháng 10 (tức 16/9 âm lịch), tài lộc tăng vọt, đây là 3 con giáp siêu may mắn / Tôn Bằng tuyển 'ứng viên' đến Tân Cương, cam đoan lo từ A-Z, giúp nổi tiếng hơn cả Hằng Du Mục

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Ngày ấy, mẹ chồng tôi chưa bao giờ yêu thương hay quý trọng tôi. Nguyên nhân chính là vì tôi xuất thân từ một gia đình nghèo, trong khi gia đình chồng tôi giàu có nổi tiếng khắp thành phố. Bố mẹ anh làm kinh doanh bất động sản, sở hữu hàng loạt mảnh đất đắt giá ở trung tâm thành phố. Mẹ chồng tôi còn là chủ chuỗi cửa hàng thức ăn nhanh nổi tiếng, còn chồng tôi làm quản lý cấp cao tại một công ty nước ngoài. Vì vậy, việc anh yêu và quyết định cưới một cô nhân viên thu ngân như tôi là điều mẹ chồng coi như sự sỉ nhục đối với gia đình.

Mẹ chồng từng mang tiền đến ép tôi chia tay anh. Tôi đã có lúc muốn rời bỏ anh, trốn đi một thời gian để tình cảm nguội lạnh dần. Nhưng chồng tôi đã kiên quyết tìm kiếm tôi khắp nơi và thuyết phục tôi trở về. Đám cưới nhỏ của chúng tôi diễn ra lặng lẽ, với vài người bạn thân thiết và đứa con đang lớn dần trong bụng.

Trong thời gian mang thai, nhờ có chồng túc trực chăm sóc, tôi may mắn tránh được sự ghẻ lạnh của mẹ chồng. Nhưng khi con trai tôi được 4 tháng tuổi, chồng tôi phải đi công tác nước ngoài trong một tháng. Đó cũng là lúc bi kịch xảy ra. Tôi bị mẹ chồng cướp mất con và bị đẩy ra khỏi nhà trong tình cảnh bi thương.

Tôi vẫn nhớ đêm ấy, trời mưa xối xả. Mẹ chồng ra lệnh cho người giúp việc cướp lấy con trai từ tay tôi. Tôi van xin bà trả con lại, nhưng bà chỉ nhạt nhẽo quăng vào tôi một xấp tiền và tuyên bố: "Nhà này không chấp nhận dâu, chỉ nhận cháu. Đây là tiền sinh đẻ của cô, mau biến khỏi cái nhà này."

 

Tôi không thể chấp nhận, chỉ biết van xin được ở lại với con, dù làm giúp việc cũng được, miễn là tôi có thể bên con. Nhưng mẹ chồng vẫn lạnh lùng, ra lệnh đuổi tôi ra khỏi nhà. Ngay cả chiếc điện thoại cũng bị giữ lại, vì họ sợ tôi liên lạc với chồng. Đêm đó, tôi lang thang trong vô vọng, như một cái xác không hồn. Tôi đã từng nghĩ đến việc kết thúc cuộc đời để giải thoát khỏi tất cả, nhưng nghĩ đến bố mẹ và con trai, tôi lại do dự. Tôi muốn gặp lại chồng để anh hiểu rõ mẹ anh đã đối xử tàn nhẫn thế nào.

Hơn một tháng sau, chồng tôi về nước. Khi biết sự thật, anh đã cãi nhau dữ dội với mẹ và đến nhà mẹ tôi tìm tôi. Hiện tại, chúng tôi đang chật vật tìm cách giành lại con trai, vì mẹ chồng tôi giấu cháu rất kỹ. Tôi nghe nói bà có ý định đưa con tôi ra nước ngoài để cách ly bé khỏi chúng tôi. Nỗi sợ mất con khiến tôi rối bời, không biết phải làm sao. Chúng tôi sẽ làm gì để giành lại con trai khỏi người mẹ chồng độc ác kia? Tâm trí tôi lúc này chỉ tràn ngập nỗi nhớ con đến đau lòng.

1
Như Ý (T/H)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm