Đời sống

Mang quà biếu bố mẹ chồng tương lai, tôi chết lặng khi chứng kiến cảnh tượng qua khung cửa sổ

Ba năm yêu đương, tôi cứ ngỡ mình đã tìm thấy bến đỗ bình yên. Nhưng không ngờ, chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, tất cả vỡ vụn trước mắt tôi theo cách đau đớn nhất.

Hôm nay tôi mới phát hiện ra rằng mảnh vải trên cổ áo khoác lông vũ này có công dụng tuyệt vời như vậy / Đi chùa cầu an nên đi vào buổi sáng hay buổi chiều để linh thiêng nhất?

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Tôi và Hoàng quen nhau tròn ba năm đầy kỷ niệm. Đối với tôi, Hoàng là ánh sáng, là người vực tôi dậy sau những mất mát lớn của cuộc đời. Mẹ tôi qua đời không lâu trước khi chúng tôi gặp nhau, còn bố thì tôi đã mất từ nhỏ. Một cô gái chỉ còn lại em trai bên cạnh, Hoàng xuất hiện như một điểm tựa vững chắc giúp tôi bước tiếp.

Anh hơn tôi ba tuổi, con trai duy nhất của một gia đình khá giả trên phố. Trước đây, Hoàng từng đi du học nhưng quyết định về nước vì không phù hợp với môi trường nước ngoài. Ở tuổi 30, anh có công việc ổn định, thu nhập cao, ngoại hình sáng sủa, phong thái lịch lãm. Quan trọng hơn cả, anh là người đàn ông biết yêu chiều, chăm sóc tôi. Ba năm qua, Hoàng luôn nhớ ngày kỷ niệm, luôn tặng tôi những món quà tinh tế. Tôi đã từng nghĩ, đây chính là người đàn ông của đời mình.

Dù yêu nhau sâu đậm, nhưng khi lần đầu tiên về ra mắt gia đình anh, tôi lại cảm nhận sự xa cách từ phía bố mẹ Hoàng. Họ tỏ ra không mặn mà với tôi, nhưng tôi tự nhủ rằng chỉ cần cố gắng, mọi chuyện rồi sẽ ổn.

Nhưng gần đây, tôi bắt đầu cảm nhận được sự thay đổi từ Hoàng. Từ giữa tháng 5, anh ít liên lạc hơn, dù vẫn đang làm việc ở nhà. Mỗi khi tôi hỏi, anh chỉ đáp rằng bận rộn công việc. Tôi không muốn gây áp lực cho bạn trai nên chọn cách im lặng và thông cảm.

 

Chúng tôi đã không gặp nhau suốt hơn một tháng, nhưng tôi vẫn tin tưởng Hoàng. Cho đến ngày định mệnh ấy – một buổi chiều thứ Bảy tưởng chừng bình thường như bao ngày khác.

Tôi mua một giỏ hoa quả tươm tất, háo hức mang đến biếu bố mẹ chồng tương lai. Tôi không báo trước với Hoàng vì muốn tạo bất ngờ. Nhà anh ở ngay mặt phố, không có cổng, tôi đành gửi xe ở bãi gần đó rồi đi bộ vào. Nhưng vừa bước đến cửa, tim tôi như bị ai đó bóp nghẹt.

Qua ô cửa kính, tôi nhìn thấy Hoàng đang ngồi bên cạnh một cô gái lạ. Điều khiến tôi chết lặng chính là cách anh ta quàng tay ôm lấy cô gái ấy đầy âu yếm. Bố mẹ anh ngồi ngay đó, cả gia đình vui vẻ ăn cơm như một tổ ấm thực sự. Tôi không tin vào mắt mình, nhưng rồi câu nói từ miệng mẹ Hoàng vang lên như một nhát dao đâm thẳng vào tim tôi: "Con dâu à, ăn nhiều một chút nhé!"

Tôi chết lặng. Cô gái đó… là con dâu?

Tôi nép người ra một góc cửa, không để ai phát hiện. Cổ họng tôi nghẹn đắng, nước mắt dâng trào. Chẳng cần hỏi, tôi cũng hiểu tất cả.

 

Tôi đặt giỏ hoa quả xuống bậc thềm, rồi quay lưng chạy như kẻ mất hồn. Tôi không còn đủ can đảm để đối diện với sự thật. Về đến nhà, tôi nhắn cho Hoàng một tin nhắn duy nhất: "Anh đã giấu em điều gì?"

Chỉ vài phút sau, anh ta đáp lại: "Anh xin lỗi, vì không thể bước tiếp cùng em…"

Lời xin lỗi nhạt nhẽo và vô cảm. Tôi không cần hỏi thêm cũng hiểu – Hoàng đã phản bội tôi từ lâu. Anh ta đã quen người phụ nữ đó từ đầu năm và lặng lẽ dọn chỗ cho cô ta bước vào gia đình mình. Còn tôi? Chỉ là một kẻ ngu ngốc ôm giấc mộng về một tình yêu chân thành.

Ba năm thanh xuân, tôi yêu hết lòng, tin tưởng hết dạ, để rồi nhận về một kết cục phũ phàng. Tình yêu này, cuối cùng cũng chỉ là một trò đùa cay nghiệt của số phận.

1
Như Ý (t/h)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm