Đời sống

Mang vàng cưới đi bán cứu mẹ bệnh nặng, người vợ "chết lặng" khi bị chủ tiệm vàng bóc trần sự thật kinh hoàng

DNVN - Cuộc đời không ít những cú sốc, nhưng cú sốc lần này khiến tôi gần như quỵ ngã. Tưởng rằng số vàng cưới sẽ giúp mẹ tôi phần nào vượt qua giai đoạn bệnh tật hiểm nghèo, nhưng khi cầm số vàng ra tiệm, tôi chỉ nhận lại nụ cười khẩy và câu nói như sét đánh ngang tai: "Vàng này là vàng giả!"

Tháng 1/2025 dương lịch: 3 con giáp "lên đời" nhờ tài lộc thịnh vượng, đón Tết no đủ / Phụ nữ có ngoại hình này thường ích kỷ, có lý tưởng nhưng thiếu hành động và khó đạt được thành công

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Tôi và chồng mới cưới được một năm. Những tưởng cuộc hôn nhân sẽ là khởi đầu tươi sáng, nhưng sóng gió dường như chưa bao giờ thôi bủa vây. Chúng tôi vừa mua một căn nhà trả góp, gánh nặng tài chính đè nặng khiến vợ chồng không thể tích lũy. Bỗng nhiên, biến cố ập đến. Mẹ tôi phát hiện mắc ung thư giai đoạn cuối. Tiền bạc để chữa trị, kéo dài sự sống cho mẹ trở thành một bài toán không lời giải.

Tôi nhớ tới số vàng cưới, món quà ý nghĩa duy nhất chúng tôi nhận được từ gia đình. Nghĩ rằng bán đi cũng không sao, tôi quyết định mang vàng ra tiệm để giúp mẹ. Nhưng ông chủ tiệm vàng khiến tôi không kịp thở khi buông câu nói lạnh lùng: "Cháu cầm nhầm rồi, đây là vàng giả!"

Đầu óc tôi như quay cuồng. Những chiếc nhẫn, lắc tay tôi đã cất giữ cẩn thận trong két sắt từ ngày cưới. Làm sao chúng có thể là vàng giả được? Tôi tranh cãi, nhưng ông chủ tiệm khẳng định chắc nịch: "Nếu vàng này thật, tôi sẵn sàng đền gấp đôi!"

Trên đường về nhà, mọi thứ dần sáng tỏ. Trong đầu tôi chỉ có một suy nghĩ duy nhất: ai khác ngoài chồng tôi? Anh là người duy nhất biết mật khẩu két sắt.

 

Buổi tối hôm đó, sau khi nghe tôi gặng hỏi, chồng tôi cúi đầu thừa nhận. Anh đã lén lấy vàng cưới bán đi từ lâu, số tiền đó tiêu tán vào những trò chơi đỏ đen mà anh hứa sẽ từ bỏ. Những lời thề thốt trước đây giờ chỉ còn là những mảnh vụn vỡ.

Tôi nhìn người đàn ông trước mặt mà lòng nặng trĩu. Người tôi từng tin tưởng, từng hy vọng sẽ thay đổi, hóa ra vẫn giẫm lên vết xe đổ.

Bây giờ, tôi không chỉ không còn vàng, không còn tiền, mà cũng chẳng còn mặt mũi nào nhìn mẹ. Mẹ tôi cần tiền để chữa bệnh, nhưng hy vọng duy nhất đã bị chính người tôi gọi là chồng phá nát.

Tôi không biết mình sẽ làm gì tiếp theo. Tha thứ cho anh? Hay dứt áo ra đi để tự mình gánh vác cuộc sống? Đằng sau mỗi quyết định là những nỗi đau khó mà kể hết. Nhưng có một điều chắc chắn: niềm tin của tôi, một khi đã mất, sẽ không bao giờ lấy lại được.

Cuộc đời, phải chăng đôi khi chính những người ta yêu thương nhất lại là người đẩy ta vào vực sâu đau khổ?

 

1
Như Ý (t/h)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm