Đời sống

Mất tiền tiết kiệm, tôi hốt hoảng gọi điện cho chồng thì nhận lại cú "tát thẳng vào mặt" đau điếng

Con sốt nên tôi vội vã chạy về nhà lấy tiền tiết kiệm để đưa con vào viện. Không ngờ mở tủ ra, đếm đi đếm lại vẫn mất tới mười hai triệu.

Đưa bạn trai về ra mắt, nửa đêm tôi gõ cửa xin vào vì sợ anh ngủ một mình buồn tẻ, để rồi sáng ra phải sốc nặng / Hạnh phúc mang thai không kéo dài được bao lâu, vợ chồng tôi đã đón nhận nỗi đau quá lớn và nặng nề

Chồng tôi bị nghiện chơi cá cảnh nặng. Hồi yêu, đang đi ăn với tôi mà nghe bạn bè bảo có con cá lạ mắt lắm, anh sẵn sàng "vứt" tôi ngoài đường, tự bắt taxi về nhà, còn mình tới thẳng địa điểm có cá quý. Hồi đó tôi cũng bực lắm, đòi chia tay mấy lần nhưng còn yêu nên không chia tay được. Hơn nữa, ngoài cái tật ham cá cảnh ấy ra, chồng tôi cũng tốt hơn khối người đàn ông khác. Ít ra lão còn biết phụ vợ quét cái nhà, bế con đi chơi hay nấu cho vợ nồi cháo lúc vợ bệnh.

Sống với nhau 2 năm, tôi nhiều lần tăng xông vì bệnh mê cá cảnh của chồng. Anh chăm cá còn kĩ hơn chăm vợ. Đi làm về là ngồi xem cá bơi. Rồi chỉ cần trong hồ có một vết bẩn sẽ ngay lập tức lau lau chùi chùi đến mức sạch bóng thì thôi. Vợ mặc váy ngủ, dùng nước hoa thơm phức đi ngang qua ngang lại vẫn chẳng được lão để mắt tới. Thế mà lão cứ nhìn con cá đến mức muốn thủng cả cái bể kính. Hỏi có tức không?

Hồi tôi sinh bé Bi, lão chồng đến viện chăm vợ mà cứ nôn nóng mấy "con cá cưng" ở nhà. Tận khuya, thấy mẹ con tôi bình yên, lão vội vã gửi vợ con cho mẹ vợ rồi "biến" thẳng về nhà chăm cá. Sáng sớm hôm sau lại đến viện với vợ.

Thấy mất tiền tiết kiệm, tôi hốt hoảng gọi điện cho chồng thì nhận lại cú sốc "tát thẳng vào mặt" đau điếng - Ảnh 1.

Nhìn con cá 12 triệu, tôi chỉ muốn đập luôn cái điện thoại cho hả giận. (Ảnh minh họa)

Đôi lúc nghĩ cũng bực vì chồng mê cá, nhưng nghĩ lại, thà mê cá còn hơn mê gái nên thôi, tôi cố nhẫn nhịn cho qua. Nhưng chuyện hôm qua thì tôi không nhịn nổi nữa.

Tôi để tiết kiệm được 20 triệu tiền mặt trong nhà, định đủ 27 triệu sẽ mua một bộ ghế salon gỗ để trong nhà cho đẹp mắt. Nhà gì mà trống trơn, đến bộ ghế ngồi cũng từ nhà cũ chuyển sang, nhìn chẳng ăn nhập gì cả. Nhưng chưa mua được ghế thì con tôi phát sốt, mẹ gọi điện bảo đưa con vào viện gấp. Gọi cho chồng mấy cuộc không được, tôi chạy vội về nhà lấy tiền để qua nhà mẹ đẻ đón con. Không ngờ, mở tủ ra kiểm tra thì chỉ còn 8 triệu. Đưa con đến viện rồi, tôi gọi lại cho chồng thì lần này thấy nghe máy.

Vừa bắt máy, lão cười như nắc nẻ, bảo đang đợi nhận một con cá quý, thế nào tôi cũng thích. Tôi hỏi con cá ấy bao nhiêu tiền, lão nói luôn: "12 triệu em ạ. Đấy là anh mua thông qua hội cá cảnh nhé, chứ không là 15 triệu đó". Tôi nghe mà chết sững. Đó là số tiền tôi tích cóp, chẳng dám ăn tiêu. Thế mà lão lấy đi mua một con cá cũng chẳng hỏi ý kiến vợ. Giận quá, tôi hét toáng lên: "Hoặc là anh lấy lại tiền cho tôi, hoặc là chúng ta ly hôn".

Giờ chồng tôi năn nỉ ỉ ôi, còn đưa ảnh con cá quý hiếm vớ vẩn sang cho tôi xem. Nhìn con cá 12 triệu, tôi chỉ muốn đập luôn cái điện thoại cho hả giận. Tôi cũng dự định khi con xuất viện sẽ về thẳng bên ngoại. Có cách nào để lão chồng tôi bớt mê cá cảnh, biết cách tiết kiệm vun vén hơn đây?

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm