Còn chưa cưới nhau mới là người yêu mẹ anh đã quá đáng như vậy tôi chẳng còn gì để lưu luyến.
Tôi và Tuyến yêu nhau 2 năm thì 2 bên gia đình bàn chuyện cưới hỏi. Tôi 28 tuổi rồi còn Tuyến năm nay 31, ở tuổi bọn tôi như vậy đã được gọi là già, ở quê tôi chắc chỉ còn 2 đứa chưa có gia đình. Tôi thì thôi đi, vì ai cũng biết ngày còn trẻ tôi ham mê sự nghiệp nên bao nhiêu mối đến là bấy nhiêu mối tan. Còn Tuyến tôi chỉ nghe nói anh có 1 mối tình sâu đậm sau đó thì 2 người chia tay, anh không yêu ai tới khi gia đình thúc ép.
Ban đầu tôi và Tuyến nghĩ cũng chẳng đi đến đâu vì kẻ Nam người Bắc thế nhưng nói chuyện rồi lại thấy phù hợp kì lạ. Lâu dần thì nảy sinh tình cảm rồi yêu nhau. Tôi thích Tuyến ở điểm anh cũng là người của công việc như tôi. Tôi và Tuyến có thể cả ngày không liên lạc với nhau, những ngày có dự án mới phải tăng ca gọi điện thấy nhau đang làm việc, đang họp hành là thấy yên tâm rồi, chẳng cần phải điều tra đối phương đang làm gì. Vốn dĩ việc yêu nhau đã mệt, vừa phải lo công việc vừa yêu nhau chúng tôi chẳng muốn có thêm rắc rối để tìm mối quan hệ thứ 3.
Yêu được 1 năm tôi cũng hỏi thẳng Tuyến anh có ý định gì cho tương lai không, công việc ngoài này của tôi đang rất tốt nhưng nếu để vào Sài Gòn cùng anh tôi cũng sẽ đi vì tổng công ty tôi ở trong đó. Tuyến nghe tôi nói thì mừng lắm, anh bảo bao nhiêu năm nay anh yêu ai người đó cũng bắt anh phải ra Hà Nội hoặc phải ở hẳn Sài Gòn, tôi là người đầu tiên muốn vào cùng anh.
Kể ra chúng tôi yêu xa nhưng không phải khó gặp, tôi thường xuyên đi công tác và anh cũng thế. Thay vì gặp nhau hằng ngày có khi chúng tôi tháng gặp nhau 1 lần, có lúc anh đi công tác nước ngoài tôi lại bay sang chơi rồi tiện thể gặp nhau vì vậy tình cảm vô cùng khăng khít, vừa đủ để có không gian riêng vừa đủ làm chỗ dựa về mặt tinh thần cho nhau. Như vậy còn gì bằng nữa?
Hồi đầu nói cưới, cả tôi và Tuyến đều hơi ngần ngại vì cảm thấy hài lòng với cuộc sống này rồi, hơn nữa cả 2 còn nhiều dự định trong tương lai, cưới nhau, đẻ con sẽ làm lỡ hết kế hoạch của 2 đứa nhưng bà Tuyến ốm nặng, mẹ Tuyến nói cưới sớm kẻo bà mất lại phải để tang 1 năm sau mới cưới được, lúc đó lỡ hết việc.
Nghĩ đi nghĩ lại, phương án cưới cũng không phải là không được, tôi gác lại chuyện công việc đồng ý đám cưới và chuyển vào Sài Gòn với anh. Nhưng chuyện từ đây mới thêm rắc rối, nhà Tuyến theo đạo còn nhà tôi thì không, theo giáo lý tôi phải học và thi rồi mới được cưới. Tôi từ bé đã là đứa không tín, không thần, không đạo... tôi tin vào bản thân và sự vận hành của vũ trụ hơn mấy học thuyết thần bí vì thế việc bắt tôi đi học đạo để thi đã khó, hơn nữa còn là về quê học, mỗi tháng về 2 lần tôi không có thời gian.
Tôi đề nghị để tôi được học ở 1 nhà thờ gần phòng trọ tôi đang ở nhưng mẹ anh nhất quyết không đồng ý. Tôi cứ nghĩ bạn trai sẽ bảo vệ tôi vậy mà anh cũng như mẹ mình bắt tôi về quê cho bằng được. Theo lý lẽ của Tuyến, tôi có thể vì anh vào Sài Gòn thì có khó khăn gì việc tôi về quê học đạo. Hơn nữa, sau này cưới nhau kinh tế gia đình đều là anh gánh vác, anh không yêu cầu tôi phải đi làm, phải phát triển để mang tiền về nhà. Điều anh cần ở 1 người vợ là tam tòng, tứ đức, biết lo lắng và hi sinh cho gia đình.
Buổi tối hôm qua mẹ chồng tương lai lại gọi điện hỏi tôi bao giờ thì về học, nhà thờ ở quê chuẩn bị mở lớp để dạy tôi cùng vài người khác, tôi không về sẽ không còn dịp nào nữa. Ban đầu tôi cũng giải thích là tôi còn đang bận đi làm chưa thể về học ngay, nhưng càng nói mẹ anh càng quát lớn, bà nói tôi có tiền rồi dở thói kênh kiệu, khinh thường nhà chồng, nhà này chỉ cưới những đứa biết điều và biết đẻ không cưới loại ra ngoài ăn trắng mặc trơn về nhà hô mưa gọi gió, còn tôi không cưới bà cưới cho con trai 10 cô như tôi cũng được, chán thì thay vợ mới. "Con gái ở làng đứa nào nghe tiếng con tôi cũng phải xếp hàng chờ về làm dâu nhà này đấy, chị không phải được nước làm tới", bà nói.
Tất nhiên tôi cũng chẳng phải dạng hiền lành gì, tôi tuyên bố với bà tôi hủy hôn, đám cưới này tôi không cần nữa. Hôm nay mới là bạn gái, ngày mai là con dâu, rất tiếc tôi không thể nghe theo những việc vô lý bà đưa ra. Hơn nữa, nếu có cưới nhau về tôi cũng chắc chắn không theo đạo, việc còn lại là bà và con trai bà tự giải quyết với nhau.
Cúp máy, tôi gửi đoạn ghi âm mẹ anh bảo thiếu tôi bà sẽ cưới cho anh chục cô khác kèm lời chia tay. Từ đó tới hôm nay Tuyến liên tục gọi tôi, tin nhắn gửi tới tôi cũng chẳng thèm đọc. Không phải tôi không yêu hay không hi sinh mà tôi biết với những quan điểm trái ngược thế này tôi có nhân nhượng cũng khó sống với nhau cả đời.
Theo Thụy Khê/Gia đình & Xã hội
Ảnh minh họa