Đời sống

Mẹ chồng cho con dâu đứng tên vài cuốn sổ đỏ trong đám cưới, 1 năm sau tôi tá hỏa khi phát hiện sự thật

Ngày trọng đại, mẹ chồng trao tận tay tôi 1 tỷ đồng tiền mặt, cùng nhiều bất động sản có giá trị mà bà công chứng quyền thừa kế cho tôi.

Giả bệnh nằm co quắp trong bệnh viện để thử lòng bồ và vợ, tôi 'cay mắt' với hành động của vợ và bài học đắt giá không thể mua bằng tiền / Vui mừng vì lấy được chồng giàu, giỏi làm lương 80 triệu/tháng, tôi rợn người ám ảnh hành động của anh ngay trong đêm tân hôn

Cuộc đời tôi như mở ra một chương mới đầy hứa hẹn khi gặp được người chồng hiện tại, một người đàn ông hoàn hảo đến mức tôi chưa từng dám nghĩ mình sẽ may mắn gặp gỡ. Chúng tôi quen nhau qua lời giới thiệu của chị họ, ngay từ lần đầu gặp mặt thìsự chín chắn và điềm đạm của anh khiến tôi tin rằng đây là người mà mình có thể dựa vào suốt cuộc đời.

Lần đầu về ra mắt gia đình anh, lòng tôi hồi hộp không biết bố mẹ chồng có hài lòng với tôi không. Nhưng thật bất ngờ, từ cái nhìn đầu tiên, mẹ anh đã tỏ ra yêu mến tôi. Bà nắm lấy tay tôi, ánh mắt đầy tình cảm và liên tục thúc giục chúng tôi làm đám cưới."Cưới sớm đi con, tuổi trẻ không nên lỡ dở, mẹ chỉ mong sớm có con dâu như con thôi”.

Mẹ chồng cho con dâu đứng tên vài cuốn sổ đỏ trong đám cưới, 1 năm sau tôi tá hỏa khi phát hiện sự thật - 1

Mẹ chồng có ấn tượng tốt với tôi ngay từ lần đầu gặp mặt. (Ảnh minh họa)

Tôi vừa hạnh phúc vừa bất ngờ trước sự nhiệt tình của mẹ chồng tương lai. Chẳng mấy chốc, đám cưới trong mơ diễn ra. Ngày trọng đại, mẹ chồng trao tận tay tôi 1 tỷ đồng tiền mặt, cùng nhiều bất động sản có giá trị mà bà công chứng quyền thừa kế cho tôi. Tất cả mọi người đều trầm trồ, khen ngợi tôi có số hưởng, rằng tôi vừa xinh đẹp lại vừa may mắn được gả vào gia đình tốt, yêu thương mình hết mực. Nhìn những cuốn sổ đỏ với tên mình trên đó, tôi cảm thấy như mình đang sống trong một giấc mơ quá đẹp.

Thế nhưng, cuộc sống sau 1 năm ngày cưới ấy lại mở ra một cơn ác mộng mà tôi không bao giờ ngờ tới.

Tôi nhớ đêm đó, khi mẹ chồng bất ngờ đau bệnh. Tôi vội chạy sang phòng bà để giúp đỡ. Trong lúc tìm thuốc, tôi tình cờ nhìn thấy một tập giấy khám bệnh với cái tên “Đoàn Văn Tuấn” – tên chồng tôi. Một chút tò mò lóe lên trong đầu, và không hiểu sao tôi đã quyết định mở nó ra. Những dòng chữ in đậm về kết quả khám sức khỏe khiến tim tôi như ngừng đập. Nguyên nhân là do chồng tôi từng mắc quai bị dẫn đến viêm tinh hoàn 2 bên khiến anh mất khả năng sinh con vĩnh viễn.

Tôi sững sờ, đầu óc trống rỗng. Những hình ảnh của chúng tôi từ ngày cưới nhau, những lần mong ngóng một đứa con trong suốt hơn 1 năm qua, rồi đến những giây phút tự hỏi tại sao tôi vẫn chưa mang thai... Tất cả như đổ sụp trước mắt. Tôi run rẩy bước ra ngoài, tay vẫn cầm chặt tập giấy khám bệnh.

Mẹ chồng tôi nhận ra ánh mắt đầy hoảng loạn của tôi, bà lặng lẽ tiến lại gần, khẽ thở dài rồi nói:"Mẹ biết con đã đọc rồi phải không? Mẹ xin lỗi vì đã giấu con. Mẹ định nói với con, nhưng mẹ sợ… Sợ rằng con sẽ không cưới thằng Tuấn nếu biết sự thật này”.

 

Bà nghẹn ngào kể lại. Năm đó, khi chồng tôi còn đang học đại học, bà đã phát hiện anh sốt rất cao, hai bên tinh hoàn sưng tấy khi bà đến thăm anh tại phòng trọ. Bác sĩ sau đó kết luận rằng biến chứng của quai bị đã khiến anh có nguy cơ vô sinh vĩnh viễn. Cả cuộc đời bà đã sống trong sự day dứt, vừa thương con, vừa lo lắng vì biết rằng nếu nói ra sự thật này, tương lai hôn nhân của anh có thể sẽ mãi là một câu chuyện không hồi kết.

Nước mắt tôi không ngừng rơi. Bao nhiêu kỳ vọng, bao nhiêu niềm tin vào cuộc sống vợ chồng hạnh phúc cùng những đứa con đã vỡ vụn.“Tại sao không ai nói cho con biết? Tại sao phải giấu con chuyện này?”…Tôi nghẹn ngào hỏi trong tiếng nấc.

Mẹ chồng nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi, giọng bà đầy khẩn thiết:"Mẹ không cần con phải sinh cháu, chỉ cần con ở bên làm vợ Tuấn là mẹ đã mãn nguyện rồi. Nếu con muốn có con, mẹ có thể giúp con tìm cách khác... Con có thể xin tinh trùng từ ngân hàng và giấu chồng con, chỉ cần đừng bỏ rơi nó”.

Lời nói của bà khiến lòng tôi rối như tơ vò. Tôi yêu Tuấn, tôi thương anh, nhưng tôi cũng không thể giấu diếm chuyện này mà sống mãi trong sự dằn vặt. Liệu tôi có đủ mạnh mẽ để tiếp tục cuộc hôn nhân này, khi biết rằng chúng tôi sẽ không bao giờ có con chung vì ảnh hưởng của lần bị quai bị của anh? Tôi có thể chấp nhận một đứa con từ người khác và giấu anh sự thật cay đắng này không?

Đêm ấy, tôi nằm bên cạnh anh, lặng lẽ nhìn người đàn ông mà tôi từng đặt trọn niềm tin yêu. Lòng tôi đau đớn, nhưng liệu tình yêu có đủ để chúng tôi vượt qua tất cả? Có lẽ, chỉ có thời gian và chính tôi mới có thể trả lời câu hỏi ấy.

 

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm