Đời sống

Mẹ chồng cũ bất ngờ xin đón cháu về chơi, tôi chết lặng khi đến đón con giữa bữa tiệc tàn nhẫn!

DNVN - Tôi đứng chết trân trước cảnh tượng bày ra trước mắt, con gái bé bỏng của tôi ngồi lặng lẽ trong góc phòng, đôi mắt hoe đỏ, lạc lõng giữa bữa tiệc rộn rã tiếng cười. Trước mặt con, nhà chồng cũ tưng bừng tổ chức sinh nhật cho cậu con trai riêng của chồng tôi, còn con bé, cháu ruột của họ, thì bị lãng quên như một người dưng.

Hôm nay tôi mới phát hiện ra rằng mảnh vải trên cổ áo khoác lông vũ này có công dụng tuyệt vời như vậy / Đi chùa cầu an nên đi vào buổi sáng hay buổi chiều để linh thiêng nhất?

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Tôi và chồng cũ ly hôn đúng ngày kỷ niệm một năm cưới. Khi đó, con gái đầu lòng của chúng tôi còn đỏ hỏn trên tay, vậy mà tôi đã bị đuổi khỏi nhà chỉ vì… không sinh được con trai. Chồng cũ lạnh lùng, mẹ chồng cay nghiệt, họ đuổi tôi đi không chút thương tiếc, mặc cho tôi khóc lóc van xin.

Hai bàn tay trắng, tôi bế con về nhà mẹ đẻ, gắng gượng xây dựng lại cuộc sống từ đầu. Suốt 5 năm, tôi chưa từng nhận một đồng chu cấp, chưa một lần nghe chồng cũ hay mẹ chồng hỏi han con gái lấy một câu. Với họ, mẹ con tôi như chưa từng tồn tại.

Vậy mà bỗng một ngày, mẹ chồng cũ xuất hiện trước cửa, nhỏ nhẹ xin đưa Bống về chơi với bố. Một sự thay đổi đầy đáng ngờ! Bà ta, người từng nhẫn tâm xua đuổi mẹ con tôi, giờ lại muốn tỏ ra hiền lành yêu thương cháu?

Ban đầu, tôi định từ chối, nhưng mẹ ruột lại khuyên tôi nên cho con một cơ hội gần gũi gia đình nội. Cuối cùng, tôi đành để Bống đi, dù trong lòng không khỏi bất an.

 

Tối hôm đó, tôi đến đón con về, nhưng vừa bước đến cổng nhà chồng cũ, tôi như chết lặng. Bên trong, tiếng nhạc "Happy Birthday" rộn ràng, tiếng vỗ tay vang dội. Và ngay giữa phòng khách, chồng cũ tôi đang bế một đứa bé trai, con trai riêng của anh ta, trong khi cả gia đình quây quần mừng sinh nhật đứa trẻ ấy.

Còn con gái tôi? Con bé lặng lẽ thu mình trong góc, đôi mắt buồn bã nhìn bữa tiệc đang diễn ra mà chẳng ai đoái hoài đến mình.

Lúc đó, tôi đã hiểu. Mẹ chồng cũ không hề hối hận vì những gì bà ta đã làm. Bà ta chẳng hề nhớ thương cháu gái. Bà chỉ cần một đứa trẻ mang danh "chị gái" đến góp mặt trong bữa tiệc cho tròn vai, để cả nhà họ không mang tiếng vô tâm.

Giá như họ nói thẳng với tôi, tôi đã chuẩn bị quà cho Bống mang đến tặng em trai nó. Nhưng không, họ lừa con bé về, để rồi bỏ mặc nó như một cái bóng cô độc giữa đại gia đình.

Nhìn con gái bị hắt hủi, tôi không thể chịu đựng thêm! Không chần chừ, tôi lao thẳng vào nhà, bước đến bên con bé. Tôi khoác áo cho Bống, nắm tay con kéo đi, mặc kệ ánh mắt ngỡ ngàng của cả gia đình chồng cũ.

 

Toàn chạy theo giữ tay tôi lại, hỏi: "Em làm cái gì thế?"

Tôi giật mạnh tay, đẩy anh ta ngã dúi vào gốc cây khế ngoài sân. Mẹ chồng cũ hùng hổ lao đến chửi bới, nhưng lần này, tôi không còn là cô con dâu nhẫn nhục ngày xưa nữa. Tôi nhìn thẳng vào mắt bà ta, gằn giọng từng chữ: "Từ nay, Bống không còn liên quan đến cái nhà này! Tôi cấm các người lại gần con bé!"

Vợ mới của Toàn vừa đỡ chồng dậy vừa lên giọng hùa theo. Tôi không do dự, tát thẳng vào mặt cô ta một cái thật mạnh. Cả căn nhà sững sờ. Tôi lạnh lùng nói: "Cô im ngay! Cô nghĩ mình sẽ khá hơn tôi sao? Đợi đấy, rồi cũng có ngày cô bị vứt ra đường như tôi mà thôi!"

Sau đó, tôi dắt con rời đi, mặc kệ tiếng gọi sau lưng.

Tự hứa với con: Mẹ sẽ mạnh mẽ hơn!

 

Trên đường về, Bống ngồi sau xe tôi, ôm chặt mẹ mà thút thít. Tôi cũng không cầm nổi nước mắt.

Tôi hối hận vì đã để con đi, để con tận mắt chứng kiến sự thờ ơ và bạc bẽo của những người thân mang cùng dòng máu. Nhìn bố vui vẻ ôm em trai, ông bà nội cười đùa không đoái hoài đến mình, chắc con bé đau lòng lắm…

Tôi tự nhủ: Từ nay, tôi sẽ mạnh mẽ hơn. Tôi sẽ bảo vệ con bằng tất cả những gì mình có. Con tôi, sẽ không bao giờ phải chịu thêm bất kỳ tổn thương nào nữa!

1
Như Ý (t/h)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm