Đời sống

Mẹ chồng kiệt sức vì trông cháu ngoại, hai lần phải truyền nước trong một tuần: Tôi đau lòng gọi em chồng và nhận lại sự cay đắng

DNVN - Mẹ chồng tôi, một người phụ nữ đã ngoài 70, sức khỏe yếu và lẽ ra cần được nghỉ ngơi, lại đang phải căng mình chăm sóc hai đứa cháu ngoại còn nhỏ. Điều khiến tôi bức xúc hơn cả là sự vô tâm từ hai cô em chồng, những người không chỉ nhắm mắt làm ngơ mà còn buông lời trách móc đầy cay nghiệt.

Tháng 1/2025: 4 con giáp được sổ vàng xướng danh, tài lộc đầy nhà, tuổi số 1 đếm tiền mỏi tay / Vợ "hóa đá" khi thấy chồng xuất hiện tại khoa sản với người phụ nữ lạ, nhưng sự thật khiến cô bật khóc vì hạnh phúc

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Tám năm sống chung với gia đình chồng, tôi luôn tự nhủ phải vun vén cho gia đình yên ấm. Dù kinh tế còn khó khăn, chồng tôi luôn thương mẹ. Anh từng nói: “Mẹ đã vất vả cả đời, giờ không thể để bà tiếp tục cực nhọc vì con cháu nữa.” Chính vì vậy, tôi cũng cố gắng tự tay chăm sóc con, không làm phiền mẹ chồng.

Nhưng mọi thứ đảo lộn từ khi hai cô em chồng lần lượt gửi con về cho bà nội chăm sóc. Một cháu 17 tháng, một cháu hơn 1 tuổi – cả hai đều đang tuổi ăn, tuổi lớn và cần sự chăm sóc đặc biệt. Mẹ chồng tôi, vốn sức khỏe đã yếu, nay phải thức khuya dậy sớm chăm cháu, khiến sức khỏe sa sút nghiêm trọng. Chỉ trong một tuần, bà đã phải truyền nước hai lần.

Điều đau lòng nhất là sự thờ ơ của người trong gia đình. Bố chồng tôi gần như không quan tâm đến sự vất vả của vợ, ngày ngày chỉ lo xem tivi, ăn uống. Hai cô em chồng thì viện lý do công việc để phủi trách nhiệm.

Khi tôi gọi điện báo tình hình sức khỏe của mẹ chồng, em thứ nhất chỉ đáp qua loa: “Bà ngoại vẫn tốt hơn bà nội, gửi các con ở đó tôi yên tâm hơn.” Em thứ hai thì mỉa mai: “Chị đang ghen tị vì bà nội chăm cháu ngoại nhiều hơn cháu nội, đúng không?” Những lời nói như dao cứa vào lòng, trong khi tôi chỉ lo sức khỏe của mẹ chồng không trụ được nếu tình trạng này kéo dài.

 

Nhìn mẹ chồng gắng gượng trong từng cử chỉ, tôi không khỏi xót xa. Mỗi lần bà truyền nước xong, chưa kịp nghỉ ngơi lại phải lo bữa cơm, giấc ngủ cho các cháu. Tôi cảm thấy bất lực vì không thể giúp đỡ bà, còn những người cần có trách nhiệm thì lại lạnh lùng quay lưng.

Nếu tình hình tiếp diễn, liệu mẹ chồng tôi có đủ sức khỏe để tiếp tục chịu đựng? Tôi sợ một ngày, sự kiệt quệ sẽ đẩy bà vào tình trạng nguy hiểm hơn.

Theo mọi người, tôi nên làm gì để hai cô em chồng nhận ra trách nhiệm của mình, đưa các cháu về để mẹ tôi được nghỉ ngơi, hay ít nhất là san sẻ gánh nặng này?

1
Như Ý (t/h)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm