Đời sống

Mẹ chồng ôm rịt cháu ngủ và chửi con dâu vô tích sự

Có mặt mình ở đấy mà bà còn nói như phán với người thân họ hàng nhà chồng rằng: “Thứ đàn bà không ngủ cùng con, không nằm ôm con ngủ là người đàn bà vô tích sự".

Ngoại tình để trả đũa chồng phản bội: Sai lầm nối tiếp sai lầm / Mẫu đàn ông dễ ngoại tình bậc nhất

Mẹ chồng mình vừa được ăn vừa được nói vừa được gói mang về các chị em ạ.

Chuyện là mình mới sinh em bé. Đến nay, bé nhà mình cũng đã được 7 tháng tuổi. Thế nhưng từ ngày đến nay, mình thực sự bấn loạn vì bà nội của cháu.

Chẳng là, bà nội cháu là người rất yêu quý và quan tâm đến cháu nội mình. Nhưng hình như bà quan tâm ở mức thái quá thì phải. Đến nỗi, nhiều lúc mình có cảm giác, mình bị mẹ chồng tước hết cái quyền làm mẹ. Mà ngược lại, chính mẹ chồng mình như thể đang làm mẹ của thằng bé con mình.

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.


Mình cực kỳ khó chịu và nhiều lần phàn nàn cùng chồng. Thế nhưng chồng mình vẫn cười sằng sặc, bảo mình ghen tuông vớ vẩn. Thậm chí có lúc cùn lên, anh còn nói nếu thật sự như vậy cũng tốt chứ sao. Mình là mẹ thì càng nhàn. Với lại chẳng đi đâu mà thiệt vì đều là người trong nhà. Mình là mẹ của con thì mãi là mẹ của con, dù ai muốn thay đổi cũng chẳng được.

Ngay từ khi còn ở cữ, mẹ chồng mình tối nào cũng đuổi chồng mình ra khỏi phòng của 2 để vào ngủ với con dâu và cháu. Vì con mình ngoan nên chồng mình nói mẹ cứ về phòng của mẹ ngủ, 2 tự khắc trông được con.

Song bà bảo không an tâm, phải ngủ cùng để chăm sóc. Mà thực sự không như nhiều mẹ chồng khác ngủ một mạch tới sáng, mẹ chồng mình thính ngủ lắm. Con ọ ẹ là bà biết ngay, lục đục cùng mình dậy pha sữa, bế đỡ mình.

Nhưng hết 1 tháng ở cữ, thấy mẹ chồng vẫn có ý muốn ngủ ở phòng 2 . Chồng mình lại phải bảo bà về phòng ngủ, không cần canh chừng đêm hôm nữa. Chẳng hiểu bà tự ái hay sao, không nói gì nhưng tối hôm ấy bà cứ bế rịt lấy thằng bé trong phòng riêng của bà.

 

Mấy lần mình sang phòng mẹ chồng để đón con thì vẫn thấy mẹ chồng đang nằm bế cháu ngủ. Bà cho con nằm sát vào bà. Bà nằm lại thở vào mặt cháu nữa. Mình xót ruột phải gọi bà dậy để bế con về phòng nhưng bà cứ bảo, con về phòng ngủ đi, để mẹ bế cháu mẹ cho.

Ban đầu, nghe bà nói vậy, mình toàn ngại để bà bế. Song được thể lấn tới, tối nào bà cũng thực hiện chiêu bài như vậy. Nghĩa là bà cứ tranh bế cháu về phòng của bà rồi giả bộ 2 bà cháu ngủ quên mất. Hoặc không vậy thì bà cứ đuổi mình về phòng và để bé lại cho bà bế ẵm ban đêm.

Thực sự, có mẹ chồng yêu quý cháu và giúp chăm nom cháu ngày đêm như vậy, mình đáng ra phải vui và biết ơn mẹ chồng. Nhưng sao mình cứ thấy tủi thân khủng khiếp. Mình là mẹ của con mà chẳng bao giờ được bế con ngủ cùng. Cảm giác cứ như là mẹ chồng đang tranh thiên chức làm mẹ của con dâu là mình ấy.

Chưa kể, khi ôm cháu ngủ, mẹ chồng mình có nhiều tật xấu khủng khiếp và không tốt cho con. Bà cứ ôm rịt thằng bé ngủ, thở vào mặt nó, hôn ướt cả trán nó. Sáng dậy da thịt nó thơm tho nhưng trán đầy mùi nước bọt của bà.

Có thể nói, 7 tháng tuổi nhưng ngoại trừ 1 tháng ở cữ mình được ngủ hoàn toàn với con, còn lại từ đó đến nay, hầu như bà toàn tranh ngủ với cháu. Đã thế, hôm trước có người nhà chồng đến nhà, nói chuyện qua lại, lại nói về việc trông cháu. Có mặt mình ở đấy mà bà còn nói như phán với người thân họ hàng nhà chồng rằng: “Thứ đàn bà không ngủ cùng con, không nằm ôm con ngủ là người đàn bà vô tích sự".

 

Mình thật sự ngượng với người họ hàng nhà chồng quá. Mình cay cú cả lời bà nói nữa. Chính bà cứ khăng khăng tước mất quyền ngủ cùng con của mình. Chính bà cứ tạo ra chiêu bài bế cháu về phòng mình rồi ôm rịt lấy cả đêm. Thế mà giờ bà lại nói vậy.

Mình đang muốn giật con khỏi tay của bà nội và không cho con nằm cùng bà nội cháu đây. Song mình biết, làm vậy lại om cửa om nhà lên. Bà nội cháu sẽ gào khóc, chửi bới cho mà xem. Nhưng như này mình vừa cay cú, vừa chạnh lòng không sao chịu được. Các mẹ có cao kiến gì để mình được ngủ cùng với con của mình không?

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm