Đời sống

Mẹ chồng soi mói con dâu mang bầu mua nhiều đồ lãng phí và đây là lời đáp trả thông minh khiến bà bẽ mặt

Em có giải thích với bà về những nguy hiểm của tiểu đường thai kì thì bà cũng gạt đi: "Ôi! quan trọng gì, nuôi con trong còn dễ gấp mấy lần nuôi con ở ngoài, nó to được cứ to, càng tốt". Nghe vậy, em chán chẳng buồn giải thích gì thêm nữa, mình có thân thì mình lo thôi, mặc kệ bà.

Rút 200 triệu đưa mẹ chồng chữa ung thư, tôi sốc khi tình cờ thấy bà ở trung tâm thương mại nhưng lời bào chữa của chồng càng khiến tôi tức điên hơn / Bỏ về ngoại vì bị chê ăn bám, nàng dâu làm 1 việc khiến mẹ chồng khóc ròng xin lỗi

Em năm nay 30 tuổi, đã lấy chồng được 7 năm nay, hiện đang nghỉ ở nhà chờ sinh cháu thứ 2. Vì sức khỏe không tốt nên em phải xin nghỉ trước hơn 1 tháng. Hơn 1 tháng ở nhà đó với em là cả một cực hình bởi cảnh ra vào chạm mặt mẹ chồng khó tính và siêu tiết kiệm.

Nghĩ ở nhà dưỡng sức để chờ ngày sinh nở phải thoải mái thế nào, sung sướng thế nào, đằng này cuộc sống chẳng gì địa ngục. Em mắc tiểu đường thai kì nên cả mẹ cả con lên cân khá nhanh, ăn uống kiêng khem đủ thứ theo lời bác sĩ dặn ấy vậy mà bà mẹ chồng em liên tục giục em ăn nhiều cho cháu bà to khỏe.

Em có giải thích với bà về những nguy hiểm của tiểu đường thai kì thì bà cũng gạt đi: "Ôi! quan trọng gì, nuôi con trong còn dễ gấp mấy lần nuôi con ở ngoài, nó to được cứ to, càng tốt". Nghe vậy, em chán chẳng buồn giải thích gì thêm nữa, mình có thân thì mình lo thôi, mặc kệ bà.

Nhưng bà đâu có mặc kệ em, ngày nào bà cũng nước mía bắt em uống cho con to. Nhiều lần em phải giả mang lên phòng uống rồi đổ đi để bà không phật lòng. Nhiều lúc em định thể hiện thái độ của mình nhưng rồi lại nghĩ, cố chịu 1 thời gian ngắn nữa là ổn.

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Ở nhà với bà cả ngày, bà nấu gì ăn nấy vì thực sự thời gian này em rất mệt mỏi. Thực đơn cho bà bầu sắp sinh của bà chỉ là trứng luộc, xúc xích hoặc cùng lắm là thịt luộc và 1 món canh duy nhất. Nhiều hôm, mệt mà không buồn nuốt nữa. Bà tiết kiệm đủ đường, đồ ăn thừa lưu cữu trong tủ lạnh, ăn hết ngày nọ sang ngày kia, bao giờ hết mới chuyển sang món khác.

Có hôm, bà có bát chè trong tủ lạnh nấu cách đó 4 ngày, bà mang ra nói: "Mẹ sợ ngọt không ăn, con ăn đi nhé!". Em thì đang phải kiêng ngọt nên từ chối vả lại, em cũng chẳng dám ăn chè nấu đã 4 ngày để tủ lạnh. Bà khó chịu ra mặt: "Bày vẽ, để tủ thì bị gì, có mùi gì đâu, mà kiêng ngọt như thế con nó to làm sao được!". Tóm lại, là mẹ chồng em chỉ thích cháu bà to còn sức khỏe của em như thế nào bà không cần biết.

Đó mới là chuyện ăn, còn chuyện mặc của em cũng bị bà săm soi đủ thứ. Bầu bí thì ai chẳng phải mua sắm thêm đồ, kể cả là có sinh lần 2 đi nữa. Chưa nói đến em sinh con đầu cách đây 7 năm rồi, đồ có còn thì cũng sắp phân hủy hết chứ nói gì đến dùng lại. Ấy vậy mà em cứ hễ mua bộ bầu nào mặc là bà nói thở dài khó chịu: "Mặc tạm quần áo của bố nó ý, mua làm gì mặc vài tháng lại bỏ nó phí ra". Thật không còn gì để nói.

Đến sáng nay, khi em vừa mang mấy bộ sau sinh về thì bà hỏi: "Lại quần áo à, quần áo gì?". Em cũng thật thà trả lời: "Quần áo sau sinh mẹ ạ!". Tưởng bà biết thông tin rồi gì thôi đằng này còn cố nói thêm: "Mua làm gì lắm thế, quần áo lần trước đẻ đâu hết rồi, lãng phí. Ở nhà cả tháng nay rồi mà lắm tiền!". Em nghe xong mà sôi máu, không thể không nói: "Quần áo đó rách rồi đổi màu, con không mặc được nữa! Con cần thì con mua thêm, còn việc con nghỉ cả tháng ở nhà không có nghĩa là chồng con phải nuôi con đâu, mẹ yên tâm!".

 

Thấy thái độ của em như vậy, bà mới thôi không nói gì nữa rồi đi vào nhà. Biết là bà giận nhưng thực lòng em hả hê lắm.

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm