Đời sống

Mẹ chồng tương lai kì kèo bắt giảm khách mời đám cưới vì sợ lỗ, mẹ tôi đập bàn nói 1 câu họ nhà trai xanh mặt

Mẹ chồng tương lai cứ kì kèo mãi chuyện khách mời hôm đám cưới. Bà cho rằng nhà tôi mời nhiều gấp đôi, tốn kém và bày vẽ. Quá tức giận, mẹ tôi đã đứng dậy đáp trả thẳng thừng.

Thuốc lá điện tử có thể gây đột biến DNA / Đôi tất giấy lạ dưới chiếc ga trải giường của vợ chồng tôi và bí mật bất ngờ phía sau

- Mình cưới nhau đi em!

- Điên à, cưới xin gì. Em chưa thích cưới đâu!

Đó là lần đầu tiên Dũng cầu hôn tôi, cách đây cũng hơn nửa năm rồi. Gần đây, anh lại tiếp tục. Thậm chí, Dũng rất nghiêm túc mua nhẫn, đặt bàn ăn lãng mạn rồi quỳ xuống nói với tôi:

- Anh biết em sợ lấy chồng sẽ mất tự do, nhưng anh hứa lấy anh rồi em vẫn thoải mái làm việc, đi chơi như thế. Có gì khác chắc chỉ là mình chung 1 nhà, ăn chung 1 bữa, ngủ chung 1 giường thôi...

Hơn 2 năm yêu nhau, Dũng chưa bao giờ nói với tôi những lời sến sến và giọng nói lại chân thành đến thế. Có thể cộng hưởng thêm không gian lãng mạn của nhà hàng Pháp và chiếc nhẫn kim cương, tôi đã gật đầu.

Nhưng những ngày sau, tôi vẫn hay trêu Dũng: "Em chưa thích lấy chồng, thật đấy! Anh chờ em được không?"

Nhưng lúc đó, Dũng toàn cốc đầu tôi xong kiên quyết: "Thôi, đừng trẻ con nữa. Anh nói với bố mẹ rồi, vài ngày nữa là sang nhà em thưa chuyện thôi. Việc cưới xin không phải chỉ của 2 người, mà của cả 2 gia đình, dòng họ. Đừng thay đổi xoành xoạch như vậy chứ!"

Nghe Dũng nói, tôi cũng sợ. Cuối cùng, tôi đành tặc lưỡi: "Thôi lỡ rồi, cưới thì cưới!"

Tôi và Dũng yêu nhau hơn 2 năm, gia đình anh hiện trong 1 khu tập thể khá cũ, ẩm thấp và chật chội. Trong khi đó, nhà tôi chẳng phải nứt đố đổ vách nhưng vẫn hơn nhà Dũng vài bậc. Chính vì thế, mẹ tôi không thích anh. Mẹ bảo tôi mà lấy về đó sau này sẽ khổ.

Nhưng đó chỉ là lý do nho nhỏ cho việc tôi chưa thích kết hôn thôi. Lý do chính là vì mẹ Dũng, bà khá khó tính. Mấy lần tôi tới chơi, bà hay kể về con cô A suốt ngày đi du lịch, con cô B tối ngày đi mua sắm, "chúng nó cứ tưởng thế là hay. Thật không hiểu giới trẻ giờ nghĩ gì khi không chịu dành thời gian trau dồi tri thức, quan tâm gia đình, chỉ thích những thứ bề nổi phù phiếm bên ngoài" - nguyên văn lời mẹ chồng tương lai của tôi nói.

Mẹ Dũng là vậy nhưng anh rất rất hiền và tốt, anh suy nghĩ thoáng và cực chiều tôi. Suốt 2 năm yêu đương chúng tôi cũng chẳng mấy khi giận hờn, lâu nhất chắc là 1 ngày vì anh rất chịu khó dỗ tôi.

Mẹ chồng tương lai kì kèo bắt giảm khách mời đám cưới vì sợ lỗ, mẹ tôi đập bàn nói 1 câu họ nhà trai xanh mặt - Ảnh 1.(Ảnh minh họa)

Tuy nhiên, chuyện tình của chúng tôi tưởng đã có happy-ending tới nơi thì lại gặp sự cố. Thậm chí, mẹ tôi kiên quyết hủy hôn và cấm tôi qua lại với Dũng.

Nguyên do là mẹ chồng tương lai mỗi lần cùng họ nhà trai sang nhà tôi ra mắt, gặp gỡ, dạm ngõ đều dò hỏi nhà tôi mời bao nhiêu khách, bao nhiêu mâm. Và tới hôm 2 bên họp để bàn trang trí, đặt tiệc cưới, mẹ chồng la bải hoải:

- Sao nhà chị đặt nhiều thế, những 40 mâm cỗ? Nhà tôi chỉ có 15 mâm thôi này!

- Chị ơi, bao nhiêu đồng nghiệp, họ hàng, bạn bè,... mình không mời họ lại trách ấy chứ. Trước mình đi họ rồi, giờ có công có việc cũng phải mời lại.

Nhưng mẹ tôi nói thế nào, mẹ Dũng vẫn chê nhiều và bảo rườm rà, tốn kém. Hai bên tranh luận mãi, mẹ tôi bảo sẽ xem xét và rút nhiều nhất chắc vẫn còn 30 mâm. Mẹ chồng tương lai vẫn bĩu môi bảo nhà tôi thích bày vẽ... Rồi bà ấy còn bảo nhà tôi tự lo trả tiền trang trí, mua hoa cưới này kia vì khách nhà tôi đông hơn. Khách nhà họ chỉ 15 mâm không có nhu cầu.

 

Nghe tới đoạn này, mẹ tôi tức quá liền đập bàn khiến ai nấy giật mình. Rồi bà bảo tất cả im lặng, phát biểu rất hùng hồn:

- Con gái tôi nuôi 25 năm trời giờ gả chồng cũng phải làm cái lễ cho tử tế. 300 khách là quá nhượng bộ rồi bà vẫn còn kì kèo? Chuyện cưới xin cả đời không phải mua con cá, mớ rau ngoài chợ. Cũng nói luôn, mình nhà tôi lo tất 40 - 50 mâm tiệc này cũng vẫn thoải mái, việc lỗ lãi bà khỏi lo. Thế nhưng tôi không bao giờ gả con gái cho nhà bà nữa! Không xứng với con tôi.

Mẹ tôi nói xong, cả mấy người đại diện bên nhà trai tái mặt. Còn bố và các dì tôi thì hí hửng ra mặt, đứng bật dậy tiễn khách. Dũng thì ở lại nài nỉ, níu kéo, xin lỗi bố mẹ tôi nhưng họ dứt khoát không chấp nhận. Tôi buồn và tiếc thật, một mối tình hơn 2 năm cơ mà, nhưng sau vụ này đúng là tôi cũng "sáng mắt ra". Lấy anh về chắc đời tôi chỉ có khổ thôi.

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm