Mẹ vợ chê con rể nghèo, đến khi về già lại xin được đến ở cùng vì một điều không tưởng
Bắt đầu từ ngày 10/10 (tức mùng 8/9 âm lịch), 4 con giáp sẽ có nguồn tài chính dồi dào, sự nghiệp phất lên vù vù / Ảnh siêu hiếm thời trẻ của CEO Nguyễn Phương Hằng, dân tình xuýt xoa: 'Trông như nữ diễn viên Hồng Kông'
Tôi tên Minh, là một nhân viên văn phòng bình thường. Vợ tôi tên Phương, là một cô gái hiền lành và đảm đang. Chúng tôi là bạn cùng lớp đại học, hành trình yêu nhau từ giảng đường đến lúc khoác lên mình chiếc váy cưới thật sự không dễ dàng.
Gia đình Phương khá bình thường, không thuộc dạng có điều kiện, thế nhưng mẹ vợ tôi lại luôn không thích tôi. Nói thật lòng, từ lần đầu tiên về ra mắt, tôi lúc nào cũng có cảm giác lo lắng bất an. Gia đình tôi ở nông thôn, bố mẹ tôi đều là những người nông dân thật thà chất phác, họ dựa vào mấy mẫu ruộng nhỏ mà nuôi tôi khôn lớn. Tuy không giàu có, nhưng chúng tôi sống rất hạnh phúc. Từ khi còn nhỏ, tôi đã ý thức được việc phải lao động chăm chỉ thì cuộc sống mới thay đổi. Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi quyết định ở lại thành phố làm việc, chỉ mong có thể mang lại cho cả Phương và tôi một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Ảnh minh họa.
Nhưng mẹ vợ tôi luôn cảm thấy tôi không xứng đáng với đứa con gái quý giá của bà, lúc nào cũng so sánh tôi với những người giàu có và quyền lực hơn. Tôi vẫn còn nhớ ngày cưới của chúng tôi, sắc mặt mẹ vợ tôi không được tốt cho lắm, thậm chí bà còn nói riêng với Phương:
“Mày dốt lắm, phải chọn đứa nào nhà có tiền tí mà lấy làm chồng cho đỡ khổ, nhìn thằng con rể nhà bác Thanh hàng xóm kia kìa!”.
Có người đàn ông nào nghe được những lời như vậy mà không bực tức cơ chứ, nhưng hôm đó lại là ngày vui của tôi nên tôi cũng cố gắng nhẫn nhịn, vẫn tươi cười vui vẻ đón khách. Sau khi kết hôn, tôi và Phương khởi đầu cuộc sống mới khá vất vả, thế nhưng gia đình nhỏ của chúng tôi rất đầm ấm và hạnh phúc.
Nhưng sự ác cảm của mẹ vợ tôi không hề thuyên giảm mà ngược lại, thái độ của bà đối với chúng tôi càng ngày càng tệ hơn, chỉ vì một số chuyện vặt vãnh cũng sẽ khó chịu. Một lần nọ, tôi không về nhà ăn tối vì đi làm tăng ca về muộn, mẹ vợ biết được liền quay sang mắng vợ tôi một trận, nói vợ tôi lấy phải người chồng không biết chăm lo cho gia đình, lại còn chẳng kiếm được mấy đồng bạc. Vợ tôi lúc nào cũng bị kẹt ở giữa tôi và mẹ vợ nên rất khó xử, thấy cô ấy như vậy trong lòng tôi cũng rất khó chịu.
Cuối cùng, một ngày nọ, mẹ vợ tôi chẳng nể nang gì nữa mà nói những lời gay gắt trước mặt mọi người ngay trong buổi họp mặt gia đình:
"Anh Minh, nếu anh không thể cho con gái tôi một cuộc sống tốt hơn thì đừng có trách tôi! Đến lúc đấy, con gái tôi cưới được người khác nhiều tiền hơn, giỏi giang hơn, anh đừng có mà hối hận!".
Lúc đó tôi chỉ biết nắm chặt tay, không thể đứng dậy phản bác câu gì. Lòng tôi ngập tràn sự tức giận, đau khổ và bất lực. Nhưng tôi biết mình không thể từ bỏ hạnh phúc với Phương chỉ vì mẹ vợ có thành kiến với tôi.
Tôi chẳng còn cách nào khác ngoài lao đầu vào làm việc kiếm tiền. Thời gian cứ như vậy trôi qua, chớp mắt đã mười năm. Trong mười năm đó, cả vợ và tôi đã làm việc cực kỳ chăm chỉ, cuộc sống cũng dần cải thiện tốt đẹp hơn. Ngôi nhà nhỏ của chúng tôi tuy không lớn nhưng tràn ngập tình yêu thương và tiếng cười.
Về phần mẹ vợ, sức khỏe của bà không còn tốt như trước do bị tai nạn. Bố vợ tôi cũng qua đời vì bệnh tật. Khi bố vợ tôi lâm bệnh, tôi thường đến bệnh viện chăm sóc ông. Thấy vậy, mẹ vợ tôi cuối cùng cũng nhận ra tôi có thể đem lại hạnh phúc cho con gái bà. Vì thế, bà đến nhà chúng tôi, mắt đỏ hoe nói: “Trước đây mẹ đã trách nhầm con. Mẹ rất xin lỗi vì đã không quan tâm đến cảm nhận của con. Giờ đây bố con không còn, sức khỏe mẹ cũng yếu, mẹ muốn đến ở cùng các con, tiện chăm sóc luôn hai con và cháu ngoại của mẹ, con thấy có được không?”.
Nghe mẹ vợ nói vậy, tôi vừa ngạc nhiên vừa cảm thấy phức tạp. Ngạc nhiên vì không ngờ bà lại chấp nhận tôi, phức tạp là bởi những năm qua vì thành kiến của bà nên mối quan hệ giữa chúng tôi dần trở nên xa cách. Tôi hít một hơi thật sâu và nói một cách bình tĩnh nhất có thể: “Mẹ ơi, con rất vui vì mẹ nghĩ như vậy. Nhưng mẹ cũng phải biết rằng bao nhiêu năm nay chúng con đã làm việc chăm chỉ để chứng minh cho mẹ thấy rằng chúng con có thể sống một cuộc sống tốt đẹp. Những lời mẹ nói lúc đó đến giờ con vẫn còn nhớ trong lòng. Về chuyện mẹ đến ở cùng, con cần suy nghĩ thêm, mong mẹ thông cảm!”.
Mẹ vợ tôi nghe xong nước mắt không ngừng chảy, bà nắm tay tôi liên tục xin lỗi. Tôi nhìn khuôn mặt già nua của bà, trong lòng cảm thấy khó chịu vô cùng. Dù sao bà ấy cũng là mẹ của vợ tôi, bà ấy như vậy cũng chỉ vì thương con.
Cuối cùng, tôi quyết định cho cả mẹ vợ và chính tôi một cơ hội. Vợ chồng tôi đón bà về ở cùng, thường xuyên đưa bà đi dạo, khám sức khoẻ, nấu những món ăn bà yêu thích. Dần dần, tôi nhận thấy mẹ vợ tôi đã thực sự thay đổi. Bà không còn kén chọn nữa mà thường xuyên khen ngợi khả năng nấu ăn của tôi. Gia đình chúng tôi cuối cùng đã tìm lại được sự hòa thuận và hạnh phúc đã mất từ lâu.
Có câu “Một giọt máu đào hơn ao nước lã”, trong cuộc sống, không thể tránh khỏi những hiểu lầm, mâu thuẫn giữa các thành viên trong gia đình.Nhưng chỉ cần sẵn sàng gạt bỏ định kiến và giao tiếp, thấu hiểu bằng trái tim thì sẽ không có trở ngại nào là không thể vượt qua. Cầu mong mọi gia đình trên thế giới sống hòa thuận, và cầu mong mọi tình yêu đều được đối xử dịu dàng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Công dụng của muỗi trên trái đất là gì? Hậu quả sẽ ra sao nếu tất cả muỗi đều bị tiêu diệt?
'Lỗ tròn nhỏ' ở cuối chiếc bấm móng tay ẩn chứa một chức năng, thật tiếc nếu không sử dụng
Dù đắt đến mấy cũng nên mua '6 loại rau' này, dư lượng thuốc trừ sâu về cơ bản gần như bằng 0
Tử vi tuổi Hợi tháng 11/2024: Khai phá tiềm năng và đối mặt thách thức
Tử vi tuổi Tuất tháng 11/2024: Thử thách chồng chất, cần bản lĩnh vững vàng
Tử vi tuổi Dậu tháng 11/2024: Thách thức đan xen cơ hội, hãy vững vàng và tích cực