Đời sống

Mỗi lần nhìn thấy mẹ chồng bế con là tôi lại lo nơm nớp, chỉ sợ có chuyện gì xảy ra...

Tôi lo lắng vô cùng, giờ thật sự không biết nên góp ý với mẹ chồng như nào nữa, cứ thế này tôi thấy lo cho con lắm.

Sơ ý để quên cái đó trong nhà tắm, vừa nhìn thấy mẹ chồng nổi cơn tam bành khiến tôi khiếp vía / Chồng ngoại tình mẹ chồng còn bênh: “Không đẻ được con trai thì để người khác làm hộ” và lý lẽ của cô con dâu trước khi ly hôn khiến cả nhà im thin thít

Vợ chồng tôi cưới nhau 2 năm, tôi mới sinh con được mấy ngày. Nhà tôi ở Hà Nội, còn anh quê ở Hà Nam. Bố mẹ tôi đều đang công tác, còn nhà chồng thì thuần nông.

Thời gian chúng tôi yêu nhau, bố mẹ cũng không phản đối gì, không bao giờ phân biệt phố xá nông thôn, cũng không để ý chuyện hoàn cảnh giàu nghèo, miễn sao tôi hạnh phúc là được.

Cũng may anh là người có chí lắm, tốt nghiệp đại học 3 năm anh đã có một công việc tốt, mức lương ổn định. Chúng tôi thuê một căn hộ để sống vì anh ngại chuyện ở rể.

Anh là một người chồng tốt, thời gian sống chung hai đứa gần như chẳng bao giờ cãi vã gì, lúc nào cũng nhẫn nhịn, yêu chiều tôi hết mực. Thời gian tôi bầu bí cùng thế.

Tôi sinh con thì mẹ chồng lên chăm, mẹ đẻ tuy ở gần nhưng còn công việc nhà nước nên không sang thường xuyên được. Mẹ chồng tôi hiền lành, dễ tính, đúng chất những người phụ nữ ở quê, kiểu "ruột để ngoài da", có gì cũng nói nhưng không để bụng bao giờ, yêu con thương cháu lắm.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Thế nhưng quan điểm chăm con của tôi và mẹ lại khác nhau, những bất đồng và sự không hài lòng bắt đầu từ đấy.

Trước khi sinh, tôi và mẹ đẻ đã đi sắm sửa hết quần áo, sữa tắm, khăn bỉm... nói chung là đầy đủ cả rồi. Hôm mẹ chồng lên, bà ôm theo một đống lá khô, lá tươi, bảo trẻ con phải tắm lá mới tốt, tôi biết thế thật nên không ý kiến gì, nhưng lúc đấy, thấy bà lôi ra một bọc gì đen xì, tôi hỏi bà bảo tro bếp đấy. Phải cho ít tro bếp vào mới không hăm hia, hết "cứt trâu" trên đầu. Tôi hoảng quá, bảo không được đâu, cũng may hôm đấy chồng ở nhà, anh bảo trên này trẻ con có đủ thứ chống hăm với sữa tắm gội sạch tóc mẹ mới thôi. Hôm đấy lựa lúc bà vui, tôi vơ hết túi tro ấy ra thùng rác.

Mẹ đẻ thì tích cực mang đồ ăn sang, ép tôi ăn đủ chất nhưng mẹ chồng bảo phải đủ 3 tháng, thành ra đồ ăn bà cất hết vào tủ. Bữa nào cũng chỉ cho tôi ăn thịt rang, trứng, rau và chân giò. Được 3 ngày thì tôi phát sợ. Nhiều khi thèm thứ khác quá, toàn phải nháy chồng ra ngoài mua mang vào phòng ăn giấu, nếu để mẹ nhìn thấy thì thế nào bà cũng rên lên.

Con tôi 3 tháng, có lần tôi tắm xong bắt gặp cảnh mẹ chồng đang nhai đồ ăn mớm cho thằng bé, nhìn cái cách bà nhai xong nhả ra thìa mà tôi phát buồn nôn. Tôi hãi lắm, góp ý với bà là trẻ con không nên cho ăn thế mất vệ sinh, hơn nữa thằng bé nhỏ quá sợ hại đường ruột thì bà dỗi, bà bảo ngày xưa ba nuôi chồng tôi như thế đấy, vẫn khỏe mạnh, giỏi giang.

 

Chưa kể mỗi lần bà bế cháu là lại xốc thằng bé giơ cao lên, tung lên rồi đỡ, tôi nhìn thấy là lạnh cả người. Tôi nói với chồng, anh bảo để anh góp ý với mẹ nhưng hình như anh chẳng nói gì, vì tôi thấy mẹ vẫn làm thế.

Tôi rất biết ơn mẹ vì bỏ công bỏ việc lên chăm cháu, nhưng cứ như thế này tôi sốt ruột lắm. Liệu tôi có nên nói thẳng không, hay phải góp ý như nào cho mẹ chồng hiểu được đây? Có ai cùng hoàn cảnh, chia sẻ với tôi được không?.

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm