Đời sống

Mới sống cùng 3 tháng mà tôi không thể chịu được tính tình của chị dâu nữa, tranh cãi thì chị "vỗ" vào mặt tôi một câu đau điếng

Trong tủ lạnh còn đầy sữa chua, vậy mà chị đẩy con tôi ra rồi đóng sầm cửa tủ. Tôi đứng đó mà choáng váng không ngờ con mình bị đối xử như vậy.

Chị dâu nhờ tôi đến trông nhà, nào ngờ hôm sau vợ chồng anh chị đến cầu xin tôi trả lại 9 cây vàng / Chồng mất chưa được trăm ngày, chị dâu đã đi bước nữa, nghe lý do, tôi để lại 20 triệu rồi ra về mà lòng thương chị vô cùng

Tôi vừa ly hôn được 3 tháng. Nói đến cuộc hôn nhân cũ, tôi chua xót vô cùng. Chồng cũ của tôi là người đàn ông gia trưởng lại hay ghen. Sau khi có con, anh ta vẫn chứng nào tật ấy. Đã vậy còn không ít lần, anh ta thượng cẳng tay, hạ cẳng chân với tôi. Cảm thấy quá ngột ngạt và không còn tình cảm, tôi quyết định ly hôn và ra đi với hai bàn tay trắng.

Sau khi trở thànhmẹ đơn thân, tôi luôn dặn lòng phải sống thật tốt để có thể lo lắng cho con. Tuy nhiên, xin việc là điều không hề dễ dàng. Nhất là 3 năm vừa rồi, tôi chỉ ở nhà chăm con nên kiến thức cũng có phần mai một.

Thấy tôi chưa tìm được việc, lại sống ở nơi đắt đỏ thế này, anh trai ngỏ lời đưa mẹ con tôi về nhà. Lúc ấy tôi cũng nghĩ đơn giản rằng anh em trong nhà, giúp đỡ và bảo vệ nhau là điều hết sức bình thường. Ngày đầu đến, tôi hỏi anh nên đưa bao nhiêu tiền sinh hoạt. Anh nói tôi chưa đi làm, chuyện đó không cần tính vội. Anh cũng sẽ chủ động nói chuyện với chị dâu nên tôi không phải câu nệ chuyện này.

Nghe anh nói, tôi đinh ninh mọi chuyện đã được sắp xếp nên cũng chủ quan không thưa gửi chị dâu. Thế rồi sống chung với nhau, tôi bắt đầu thấy chị tỏ ra không hài lòng với mình. Chị không còn hỏi thăm tôi nhiều như trước, cũng ít khi nói chuyện với tôi.

Thấy hộp sữa chua trên tay con trai bị giật đi và phản ứng của chị dâu, tôi lên tiếng thắc mắc nhưng càng thất vọng với câu trả lời vô tình của chị - Ảnh 1.

Tôi đã khổ như vậy, sao chị dâu lại không hiểu và thông cảm cho tôi? (Ảnh minh họa)

Mấy hôm trước, tôi gặp một chuyện như thế này. Bình thường con tôi rất thích ăn sữa chua. Thằng bé đang lôi hộp sữa chua trong tủ ra thì bị anh họ (con của anh trai tôi) giật lấy. Lúc đó trong tủ vẫn còn, nhưng chị dâu lại nhanh chóng đóng cửa tủ mà không đưa cho con tôi. Thấy vậy tôi nổi giận và không hiểu tại sao chị lại hẹp hòi với một đứa trẻ đến như vậy.

Dường như cũng bức xúc đã lâu, chị dâu bèn nói: "Cô ăn ở đây, ngủ ở đây, nhưng chẳng đưa cho chị đồng nào. Nhà chị mua năm ngoái, vẫn còn nợ ngân hàng đầm đìa. Làm sao chị có thể nuôi cả hai mẹ con cô".

Đúng là lúc ấy, tôi cảm thấy cứng họng. Ly hôn, một mình nuôi con, lại chưa có việc làm, tôi đã khổ như vậy, sao chị dâu lại không hiểu và thông cảm cho tôi? Thời điểm này tôi đang rất khó khăn, vậy mà chị còn tính toán tiền bạc. Có điều chị dâu đã nói như vậy, thành thử ra sống cùng một nhà, tôi lại cảm thấy áp lực hơn. Tôi có nên dọn ra ngoài sống không mọi người, cứ ở như mang ơn thế này, tôi khó chịu quá.

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm