Đời sống

Muốn chuyển chỗ ở để được gần chồng, tôi gặp phải sự phản đối kịch liệt của cả nhà chồng

Chồng tôi nửa đồng ý, nửa lại không. Còn cả nhà chồng thì phản đối kịch liệt.

Hai vợ chồng cùng lên thành phố kiếm việc làm với hi vọng đổi đời, nào ngờ chưa đầy nửa năm tôi bắt gặp vợ ôm một người đàn ông vào nhà nghỉ / Đúng một tuần sau ngày bố chồng qua đời, nửa đêm mẹ chồng gõ cửa phòng vợ chồng tôi rồi xin ngủ cùng

Tôi quyết định về quê nhà chồng sau khi kết hôn vì công việc của anh không ở trên thành phố. Bỏ ngoài tai những lời phản đối của bố mẹ, khuyên giải của bạn bè. Sau 5 năm kết hôn, tôi thực sự thấy mình lỗi thời so với chính gia đình và bạn bè của mình.

Ngành học của tôi không thể xin được một công việc nào phù hợp ở quê chồng. Bất đắc dĩ, tôi phải xin vào làm trái ngành nghề ở một công ty trong khu công nghiệp gần nhà chồng. Cùng năm đó, chồng tôi lại được chuyển công tác. Vậy là vợ chồng tôi mỗi người một ngả, anh đi làm ngoài thành phố đến cuối tuần mới về, tôi và con gái vẫn sống ở quê chồng.

Tôi bắt đầu nhận ra quyết định về quê chồng là một quyết định sai lầm. Tôi bàn bạc với chồng để hai mẹ con cùng ra thành phố. Vợ chồng ở gần nhau vẫn hơn, tránh được nhiều việc không đáng có.

Nhưng chồng tôi nửa đồng ý, nửa lại không. Anh lo cha mẹ mình ở nhà không ai chăm sóc. Nói qua nói lại, vợ chồng tôi thường xuyên xảy ra mâu thuẫn quanh chuyện dọn ra thành phố hay ở lại quê.

Nên quyết định ra sao để tốt cho tất cả? - Ảnh 1.

Tôi mệt mỏi vì chồng tôi nửa đồng ý, nửa lại phản đối. Ảnh minh họa.

Tôi cũng gần 30 tuổi, nếu bây giờ không ra thành phố để kiếm công việc phù hợp với ngành học và ước mơ của mình thì sau này rất khó để phát triển. Công việc của chồng cũng chỉ đủ chi tiêu, chứ không nói đến chuyện nuôi được vợ con. Tôi thực sự muốn giúp chồng, nhưng dường như chồng tôi chỉ nghĩ đến việc nhà cửa, cha mẹ ở quê có người chăm sóc. Nhiều lúc tôi trộm nghĩ, có phải anh muốn tôi thụt lùi, lạc hậu, cả đời ở lại nông thôn hay không?

Mẹ chồng và các chị chồng tôi cũng phản đối chuyện tôi muốn đưa con ra thành phố để gần bố. Không biết là mọi người không hiểu hay cố tình không hiểu, rằng trẻ con cần có môi trường tốt để học tập, tôi không thể để con mình thua ngay ở vạch đích được. Cá nhân tôi nghĩ đây là ghen tức vì không có khả năng vươn xa, nên họ mới tìm mọi cách giữ tôi ở lại để không thể hơn họ được.

Tôi có nên dứt khoát trong việc này không? Nếu dứt khoát, tôi sẽ trở thành đứa con dâu ngang bướng, không chịu nghe lời. Còn lại nếu tôi nhượng bộ, nhu nhược, tôi sẽ đánh mất tương lai của mình và các con. Tôi nên làm thế nào đây?

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm