Nghe mẹ chồng tâm sự về kế hoạch lấy chồng ở tuổi 60, người đàn ông đó kém mẹ gần 10 tuổi mà tôi toát mồ hôi.
Tôi về làm dâu đã 10 năm tròn. Phải công nhận, tôi có mẹ chồng tâm lý, tốt tính ngoài mong đợi. Bà làm tài chính ở công ty nhà nước, tháo vát, giỏi kiếm tiền. Hôn nhân của mẹ không bền lâu vì bố chồng tôi quá ghen tuông. Với tính cách mạnh mẽ của mình, bà ly hôn ở tuổi 30, một nách nuôi hai đứa con, chấp nhận nhường tài sản cho chồng.
Ngày đưa con rời khỏi nhà chồng với hai bàn tay trắng, bà tuyên bố sẽ kiếm được gấp trăm lần những gì đã mất. 20 năm sau ngày ly hôn, bà trở thành đại gia, sở hữu nhà lầu, xe hơi. Mải mê làm ăn nhưng hai con trai được mẹ chồng tôi nuôi dạy cẩn thận, thành đạt và tử tế.
Cùng cảnh phụ nữ từng ly hôn nên khi biết con trai lấy người phụ nữ có con riêng, mẹ chồng tôi vui vẻ đồng ý. Bà về nhà thông gia cách Hà Nội 200 km, đón con trai tôi về sống cùng.
Bà bảo, con cái là máu mủ, đi đâu, làm gì cũng phải mang theo. Như vậy, tình cảm mẹ con mới đầm ấm, mà đứa trẻ cũng không thấy thiệt thòi.
Quá trình chung sống, bà lo cho con tôi như ruột thịt. Tôi liên tiếp sinh thêm 2 đứa con nữa. Mọi việc đưa đón học hành, dạy dỗ con trai đầu của tôi, đều phó thác hết cho mẹ chồng. Tình cảm và ân nghĩa sâu nặng đó của mẹ, tôi luôn khắc ghi trong lòng, đối đãi với bà thật tốt.
Sống chung với mẹ chồng nhiều năm, mẹ con tôi chưa một lần cãi vã, xung đột. Phần lớn tôi phải làm 'sứ giả hòa bình' cho chồng và mẹ chồng.
Chồng tôi tính nóng nảy, quyết đoán. Hai mẹ con điều hành một công ty gia đình, nhiều việc bất đồng quan điểm dẫn đến mâu thuẫn. Hơn nữa, mẹ tôi cũng từng có quan hệ nam nữ bên ngoài. Chồng tôi không tán đồng việc đó. Theo quan điểm của chồng tôi, mẹ đã lớn tuổi, những chuyện yêu đương nên dừng lại, làm gương cho con cháu.
Tôi không đứng về phe nào. Tuy nhiên, tôi khuyên chồng, mẹ đã hi sinh cả cuộc đời, lo lắng cho con cái trưởng thành. Đến tuổi này, mẹ cũng cần có bạn tâm sự, chia sẻ cuộc sống, ‘con chăm cha, không bằng bà chăm ông’. Tất nhiên, mối quan hệ đó không trái với luân thường, đạo lý là được. Có vậy mà chồng tôi gào ầm lên, giận vợ cả tuần.
Mọi niềm vui, nỗi buồn, mẹ chồng chỉ tâm sự với tôi. Nghe bà thở dài não nề, tôi thương mẹ vô cùng. Trước đây còn trẻ, mẹ tôi không ít người đặt vấn đề cưới xin. Bà sợ các con khổ nên không đồng ý.
Đến khi các con lớn, lập gia đình, bà buồn, tham gia vài lớp nhảy và câu lạc bộ thể thao. Gặp người cùng cảnh ngộ, bà hay cà phê, đi dạo cùng họ, nảy sinh yêu đương. Hai người xác định giữ mối quan hệ trong vòng bí mật. Nào ngờ, chồng tôi phát hiện, tìm cách phá bằng được. Người đàn ông kia tự ái, không bao giờ liên lạc với bà nữa.
Gần đây, tôi biết mẹ đang qua lại với người đàn ông kém 10 tuổi. Nhiều lần, tôi đưa mẹ đi chợ, bà mua áo quần, giày dép tặng người đó. Bà kể, người này là thầy giáo dạy nhảy, mới ly hôn vợ vài năm. Mặc dù quen biết chưa lâu nhưng mẹ tôi có vẻ ái mộ ông ta.
Hôm qua, tôi choáng váng khi biết mẹ chồng lên kế hoạch lấy chồng ở tuổi 60. Thời gian tổ chức đám cưới là cuối tháng sau. Bà rủ tôi đi xem váy cưới, mua giày dép, tham khảo giường cưới, tìm tiệm chụp ảnh cưới, mua trang sức… Nghe bà nói, tôi ngỡ như nghe cô dâu trẻ nói chuyện, không phải mẹ chồng đáng kính của tôi.
Tôi lựa lời, nhắc bà nên bàn bạc với gia đình rồi hãy quyết định. Dẫu sao, đây là việc đại sự, cần ý kiến của mọi người. Thế nhưng, bà gạt phắt đi. Mẹ chồng tôi nói đây là cuộc sống của bà, không ai được can thiệp.
Một tuần nữa chồng tôi mới đi công tác về, tôi có nên gọi cho anh trao đổi hay không? Tôi hoang mang quá.
Xin mọi người cho tôi lời khuyên!
Theo H.An/Vietnamnet
Ảnh: B.N