Đời sống

Ngày nào chồng cũng đòi tăng ca, nhìn bàn tay trái của anh và cuộc trò chuyện với đồng nghiệp nữ hé lộ sự thật

Mỗi sáng, khi anh chuẩn bị đi làm, tôi lặng lẽ quan sát và nhận ra rằng, anh luôn tháo nhẫn cưới trước khi bước vào thang máy.

Đi công tác về nghe tin vợ đẻ liền chạy vội vào chăm, tới viện nhìn thứ em ôm trên tay tôi chết lặng / Bỏ vợ mới sinh để chạy theo bồ, 3 năm sau gặp lại nghe tôi hỏi một câu chồng cúi đầu bước vội

Vợ chồng tôi đã trải qua rất nhiều khó khăn trước khi có được cuộc sống ổn định như hiện nay. Chúng tôi bắt đầu từ 2 bàn tay trắng, từng ngày, từng giờ nỗ lực không ngừng để xây dựng nên một tổ ấm, từ những gì ít ỏi nhất. Cả 2 đã trải qua những tháng ngày chật vật trong căn nhà thuê chật hẹp, mỗi sáng đều đặn đạp xe hơn 15km để chào bán bảo hiểm. Vì cuộc sống quá đỗi vất vả, 5 năm đầu sau khi kết hôn, tôi không dám nghĩ đến việc có con, vì lo rằng sẽ không đủ sức để nuôi nấng.

May mắn thay, nhờ vào sự kiên trì và quyết đoán, tôi đã tiết kiệm được một khoản tiền và quyết định đầu tư vào đất đai. Sau vài năm, giá đất tăng gấp 10 lần, từ đó cuộc sống của chúng tôi bắt đầu khởi sắc. Khi tôi bước sang tuổi 35, vợ chồng tôi quyết định đã đến lúc chúng tôi cần có 1 đứa con. Mặc dù tuổi đã lớn, tôi vẫn may mắn giữ được sức khỏe và khả năng sinh sản. Không lâu sau, niềm vui vỡ òa khi tôi phát hiện mình đã mang thai.

Ngày nào chồng cũng đòi tăng ca, nhìn bàn tay trái của anh và cuộc trò chuyện với đồng nghiệp nữ hé lộ sự thật - 1

Tôi quyết định theo dõi chồng khi thấy những biểu hiện lạ. (Ảnh minh họa)

Tôi luôn tin rằng, khi vợ chồng đồng lòng, không có khó khăn nào là không thể vượt qua. Nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng êm đềm như những gì ta mong đợi. Khi tôi mới mang thai vài tháng, chồng tôi nhận thêm công việc ở công ty, anh nói rằng sẽ làm việc chăm chỉ cho đến khi tôi sinh, rồi sau đó sẽ xin nghỉ để tập trung kinh doanh cùng vợ. Trong suốt thời gian đó, anh vẫn luôn quan tâm và chăm sóc tôi như từ trước đến giờ. Chồng tôi tự tay vào bếp nấu ăn, giúp tôi dọn dẹp nhà cửa. Mỗi tối, anh vẫn về nhà đúng giờ, cùng tôi ăn cơm, không có gì thay đổi.

Nhưng gần đây, tôi để ý rằng anh thường ra ban công ngồi một mình hàng giờ đồng hồ sau bữa tối. Khi tôi hỏi, anh chỉ cười nhẹ và bảo rằng ra đó để hút thuốc, như một thói quen mới giúp anh giải tỏa căng thẳng.

Một hôm nọ, khi chồng đi làm về, tôi bỗng nhận ra trên tay trái của anh không còn chiếc nhẫn cưới. Linh cảm có điều gì đó không ổn, tôi hỏi anh về chiếc nhẫn. Chồng chỉ cười trừ, giải thích rằng vì phải khiêng đồ nặng ở công ty nên anh tạm thời tháo nhẫn ra và bỏ vào túi quần. Nhưng tôi vẫn không khỏi nghi ngờ. Bình thường khi chơi tennis, anh thường tháo nhẫn và đeo sang tay trái, sao hôm nay lại cất vào túi quần? Có điều gì đó không đúng trong câu trả lời của chồng càng khiến lòng tôi bất an.

Ngày hôm sau, tôi đứng từ trong phòng khách nhìn ra ban công, thấy anh đang nhắn tin với ai đó, trên môi nở nụ cười vui vẻđến lạ. Những nghi ngờ bắt đầu lớn dần trong, tôi quyết định theo dõi chồng. Mỗi sáng, khi anh chuẩn bị đi làm, tôi lặng lẽ quan sát và nhận ra rằng, chồngluôn tháo nhẫn cưới trướckhi xuống bãi xe.

Đêm đó, tôi quyết định đến công ty anh, âm thầm theo dõi từ xa. Tôi thấy anh đang trò chuyện vui vẻ với một nữ đồng nghiệp trẻ. Giọng nói của chồng tôivang lên, khiến lòng tôi lạnh buốt:"Anh đang tìm người yêu, giờ còn độc thân, ế mấy năm nay rồi".Cô đồng nghiệp kia cũng đáp lại một cách thoải mái:"Đúng lúc em cũng đang cần tìm người yêu đây".

 

Mọi thứ xung quanh tôi như sụp đổ. Tôi không biết phải đối diện với cảm xúc này như thế nào. Lòng tôi như có ai đó bóp nghẹt, vừa đau đớn, vừa tức giận. Tôi quay về nhà, mang theo những suy nghĩ hỗn loạn. Ngày hôm sau, tôi giả vờ là một khách hàng đến công ty chồng, và nhờ đúng cô đồng nghiệp hôm trước chuyển cho anh một chiếc hộp nhỏ, bên trong hộp là chiếc nhẫn cưới của tôi.

Sáng hôm đó, tôi nhận được tin nhắn từ chồng:"Em gửi nhẫn của em cho anh để làm gì vậy?"

Tôi bình thản đáp lại:"Để anh nhớ rằng anh đã có vợ rồi. Đừng nói là chưa có vợ, em sợ anh quên".

Chồng tôi lập tức nhắn lại:"Chuyện này là đương nhiên rồi. Anh nào có quên đâu".

Tôi hỏi tiếp:"Vậy tại sao ở công ty anh mọi người lại đồn rằng anh còn độc thân?".

 

Chồng tôi lúng túng giải thích:"Anh chỉ đùa với mấy bạn thôi, không có ý gì cả".

Tôi giữ giọng bình tĩnh:"Sắp tới em muốn tổ chức một bữa tiệc để chuẩn bị cho ngày đón con chào đời. Anh mời cả công ty anh đến nhé”.

Chồng tôi nhanh chóng đồng ý:"Tất nhiên rồi."

Đêm đó, chồng tôi về nhà đúng giờ, không còn tăng ca muộn như trước. Anh bắt đầu cùng tôi chuẩn bị cho bữa tiệc sắp tới, đây cũng là dịp để chồng tôi công khai với tất cả mọi người chuyệnđã có vợ, và cũng là dịp để gia đình tôi thông báo tin vui có con với tất cả bạn bè, người thân.

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm