Lan, vợ tôi là người rất biết chu toàn cho gia đình. Trải qua gần 7 năm vợ chồng bên nhau, tôi vẫn luôn thấy mình thật may mắn khi đã lấy được một người vợ như vậy.
Bố mẹ tôi rất quý con dâu, à mà phải nói đúng hơn là Lan rất được lòng cả họ hàng bên nhà tôi. Chúng tôi sống riêng song nhà cứ có đồ gì ngon là vợ tôi sẽ làm thêm 2 phần để cầm sang biếu bố mẹ đôi bên. Mẹ tôi luôn rất tự hào vì nàng dâu chân chất, hiền lành lại có hiếu của mình. Có vợ đảm, con ngoan, cuộc sống gia đình với tôi nhìn chung rất viên mãn.
Nhà cửa được bố mẹ giúp đỡ nên vợ chồng tôi cũng không phải chịu áp lực quá lớn từ cơm áo, gạo tiền. Vợ tôi làm chuyên viên ở một công ty xuất nhập khẩu, tôi thì làm ở một ngân hàng có tiếng nên nhìn chung kinh tế cũng không đến nỗi nào. Chỉ là, tôi luôn cảm thấy cuộc sống của mình nó yên bình thật, không sóng gió thật nhưng cũng không có những nốt cao trào.
Hơn 6 năm sau kết hôn, tôi cũng không ngờ rằng có ngày mình lại ngã vào vòng tay của một cô nhân viên trẻ cùng chi nhánh. Đó là Diệu Hương, cô gái có đôi mắt ướt rất tình. Hương không quá xinh đẹp, nếu công bằng mà nói thì không đẹp bằng vợ tôi ngày xưa, Hương cũng không khéo tay, biết làm nhiều thứ như vợ tôi song ở bên cô ấy, tôi đã tìm được những cảm xúc thăng hoa tưởng chừng đã biến mất lâu rồi.
Dù biết mối quan hệ đó là sai trái nhưng không thể phủ nhận chuyện tôi cảm thấy mình như trẻ lại, sống lại thời thanh niên trong những ngày tháng đó. Những buổi hẹn hò lét lút khiến tôi cảm thấy rất lôi cuốn, kiểu vừa thích vừa sợ bị phát hiện.
Có lẽ cái gì càng lén lút càng khiến người ta cảm thấy kích thích. Qua lại với Hương nhưng mỗi lúc về nhà tôi luôn làm tròn vai một người chồng, người cha tốt. Vậy mà không hiểu bằng cách nào, vợ lại phát hiện tôi ngoại tình.
Không một tiếng gào khóc, không một lời trách móc, Lan chỉ khóc khi biết về mối quan hệ ngoài luồng đó của tôi. Tất nhiên, ngay cả những giây phút nằm bên cô nhân tình trẻ, tôi vẫn chưa khi nào có ý định bỏ vợ con. Tôi thậm chí đã quỳ xuống xin lỗi để vợ hiểu được lòng thành của mình.
Không ngoài những gì tôi dự tính, vợ đã ngay lập tức bỏ qua những lỗi lầm cho tôi. Tôi nhanh tay đặt một chuyến du lịch biển cho cả nhà để hâm nóng tình cảm rồi còn tặng vợ một chiếc túi hàng hiệu mà mấy cô gái làm cùng tôi vẫn ao ước bấy lâu.
Rồi lửa gần rơm, tôi đã không tránh được việc quay lại với Diệu Hương. Những cử chỉ à ơi, ánh mắt đưa tình cùng những động chạm cơ thể một cách chủ động của nàng khiến tôi không kiểm soát nổi mình nữa. Tôi đã quay lại với Hương và tự nhủ lần này mình sẽ cẩn trọng hơn, hoặc là vợ chẳng may có phát hiện thì cứ an tâm thực hiện đúng bài lần trước là xong. Ai chứ vợ thì tôi quá hiểu. Lan là người rất lành và cực kỳ coi trọng gia đình, cô ấy sẽ chẳng bao giờ dám làm to chuyện này đâu.
Đúng thật lần này mọi chuyện đã trót lọt êm xuôi khi chúng tôi qua lại gần năm trời mà vợ vẫn không mảy may biết được. Hôm đó chẳng nhớ là ngày gì, vợ tôi hẹn tối sẽ mời ông bà nội cùng đi ăn hàng nên tan làm tôi về thẳng nhà mà không qua hú hí với em bồ nữa.
Đó là căn phòng đặt riêng trong một nhà khá sang trọng. Thú thật tôi chẳng nhớ nổi hôm đó là kỷ niệm ngày gì, hỏi ra thì lại mang tiếng vô tâm nên cứ vờ như mình biết rồi mà tự tin bước vào. Bố mẹ đã đến, tôi giục vợ mau tuyên bố lý do thì Lan nói khách mời vẫn chưa đến đủ. Tới khi Hương mở cửa bước vào, tôi nhìn nàng, nhìn vợ rồi nhìn bố mẹ mình mà chết trân.
Lan vứt lên bàn cả đống ảnh chụp tôi và Hương tình tứ bên nhau. Cô ấy nói cho bố mẹ tôi biết tất cả mọi chuyện, cả chuyện tôi từng được tha thứ nhưng lại ngựa quen đường cũ. Cô ấy đã biết từ bao giờ mà sao lại tỏ ra không hề hay biết?
"Con đã rất cố gắng để giữ gìn gia đình này nhưng có lẽ sức con có hạn bố mẹ ạ. Con rất buồn và lấy làm tiếc vì sắp không còn là con dâu của bố mẹ nữa. Con đã nuốt nước mắt vào trong để tha thứ cho anh Lộc nhưng anh ấy lại không cần vợ con nữa. Con sẽ thường xuyên đưa 2 cháu qua chơi với ông bà. Chúc anh ấy sẽ hạnh phúc bên người mới".
Lan nói rồi dắt tay hai con rời khỏi phòng trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người. Cô vợ lành hiền của tôi đây ư? Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Có phải tôi đã mất tất cả rồi không? Tôi không muốn mất vợ con, tất cả chỉ là phút bồng bột nhất thời thôi mà. Tôi phải làm gì đây?
Theo Tuấn Lộc/Khám phá
Mẹ tôi luôn rất tự hào vì nàng dâu chân chất, hiền lành lại có hiếu của mình. Ảnh minh họa.