Đời sống

Nhận cuộc gọi thông báo mẹ chồng bị tai nạn khi đang bán hàng, nhưng khi chạy đến thì thấy sự thật lại hoàn toàn khác so với những gì tôi tưởng tượng

DNVN - Nghe tin mẹ chồng bị tai nạn, tôi vội chạy đến nơi và choáng váng, bật khóc khi chứng kiến cảnh tưng bừng như một lễ cưới trong khách sạn.

Bỏ 1 miếng bông vào thùng rác rồi mới thấy: Lâu nay tôi tốn cả triệu bạc vô ích rồi / Cháu nội rõ ràng đỗ đại học nhưng dặn tôi nói dối bố mẹ rằng "đã trượt" khiến tôi bàng hoàng đau xót

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Tôi và chồng đến với nhau bằng tình yêu và sự hy sinh. Nhà tôi khá giả, còn nhà chồng nghèo túng và đông anh chị em. Khi yêu, bố mẹ tôi luôn hỏi rằng liệu tôi có chắc chắn với quyết định của mình không, vì ông bà lo tôi sẽ khổ, sẽ bị cái nghèo bào mòn. Tôi đã kiên quyết trả lời "có" và chấp nhận về nhà chồng mà không tổ chức một đám cưới. Lúc ấy, bố chồng tôi đang nằm trên giường bệnh, hấp hối vì tai biến. Chúng tôi chỉ kịp thắp hương cáo tổ tiên, để chứng minh với ông bà rằng chúng tôi đã là vợ chồng, còn lễ cưới không thể diễn ra.

Chấp nhận cuộc sống chung với nghèo khó, thiếu thốn, tôi và chồng luôn động viên, an ủi nhau. Đêm tân hôn, tôi không bao giờ quên được căn phòng tồi tàn và bàn tay mẹ chồng nắm lấy tay tôi, nghẹn ngào xin lỗi. Còn chồng tôi thì hứa sẽ tổ chức một đám cưới đàng hoàng cho tôi trong tương lai, để tôi không phải buồn.

Sau vài tháng chung sống, tôi có thai. Lúc đó, bố chồng tôi vừa mất, nhưng tin tôi mang thai đã giúp mẹ chồng khuây khỏa phần nào. Mẹ chồng làm hết mọi việc nhà, chăm lo cho tôi chu đáo dù nhà nghèo. Có lần, tôi tận mắt thấy mẹ chỉ ăn rau luộc, còn cá thịt thì để phần cho con dâu. Tôi thương mẹ chồng vô cùng.

Nhờ công việc của chồng thăng tiến và việc buôn bán tạp hóa của tôi đắt khách, cuộc sống chúng tôi dần khá giả hơn. Vợ chồng tôi xây được một căn nhà mới khang trang, mua sắm đầy đủ. Dù vậy, tôi và mẹ chồng vẫn giữ mối quan hệ tốt đẹp. Tôi xem bà như mẹ ruột vì bà luôn dành cho tôi tình cảm chân thành, khác hẳn những bà mẹ chồng khác.

 

Hai ngày trước, khi đang bận bán hàng, tôi nhận được một cuộc gọi từ số máy lạ. Người đàn ông ở đầu dây thông báo mẹ chồng bị tai nạn và yêu cầu tôi đến ngay. Nghe tin, tôi vội phóng xe tới. Lúc ấy, mẹ chồng tôi đang đi đón cu Tít, bé Mít, nên tôi lo sợ cả bà lẫn các con có thể gặp nguy hiểm. Trên đường đi, tim tôi đập loạn nhịp vì quá lo lắng.

Không ngờ, khi đến nơi, chẳng có tai nạn nào cả. Thay vào đó, đập vào mắt tôi là tấm ảnh cưới dựng ngay trước sảnh khách sạn. Cô dâu trong ảnh là tôi. Mẹ chồng, chồng và các con đã chuẩn bị sẵn, ăn mặc chỉnh tề, đứng đợi tôi. Khoảnh khắc nhân viên trang điểm đưa ra chiếc váy cưới và giục tôi vào trang điểm để kịp giờ, tôi vừa bàng hoàng vừa hạnh phúc.

Trên lễ đường, mẹ chồng rơi nước mắt, cảm ơn tôi vì đã không chê gia đình nghèo khó của bà. Đám cưới hôm nay là tất cả những gì bà và chồng tôi có thể làm để bù đắp phần thiệt thòi cho tôi. Tôi cũng không kìm nổi nước mắt. Mẹ tôi cũng xúc động, khóc rưng rưng vì cuối cùng tôi đã chọn đúng.

Đám cưới diễn ra ấm cúng với sự tham dự của người thân, bạn bè và đồng nghiệp của chồng. Ít khách nhưng niềm vui và hạnh phúc thì tràn đầy. Tôi biết ơn mẹ chồng và chồng mình vô cùng. Đến giờ nghĩ lại, tôi vẫn còn cảm giác lâng lâng hạnh phúc từ chiều hôm đó. Tôi tin rằng trên đời này, nếu dành trọn vẹn tình yêu không toan tính cho ai đó, người ấy sẽ không bao giờ phụ lòng mình.

1
Như Ý (T/H)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm