Đời sống

Nhịn nhục sống với một người chồng mà mình không tôn trọng

Tôi coi thường cả nhân cách và lối sống, suy nghĩ của chồng, nhưng vẫn không dám dứt khoát ly hôn với anh.

Chồng "bợm nhậu" bỗng cạch rượu tới già chỉ sau 1 lần vợ họp lớp về muộn / Sững sờ trước những dòng chữ đã nhòe đi trong cuốn nhật ký của chồng

Chồng và tôi bằng tuổi, chúng tôi quen biết nhau qua mạng và đi đến hôn nhân. Lần đầu tiên gặp anh sau một thời gian nói chuyện qua mạng, tôi cảm thấy thất vọng vô cùng, vì anh không chỉ kém về hình thức so với tôi mà còn kém về suy nghĩ và trình độ.
Tôi đã rất muốn chia tay sau lần gặp gỡ đầu tiên ấy, nhưng lại nghĩ thương anh, vì anh luôn nói yêu tôi, nếu thiếu tôi, anh sẽ không sống được. Tôi thương anh, và không muốn ai phải đau khổ vì mình, sợ anh buồn, nên lại tiếp tục yêu và đi đến hôn nhân.
Vợ coi thường chồng. Ảnh minh họa

Vợ coi thường chồng. Ảnh minh họa

Anh cũng biết mình thua kém tôi về trình độ, hình thức, nên sau đám cưới, anh đã cố gắng rất nhiều trong công việc và cuộc sống để bằng tôi. Cũng may, công việc của anh thuận lợi, nên thu nhập tăng lên theo thời gian và giờ anh là thu nhập chính trong gia đình.
Nhưng ngoài cải thiện về thu nhập và công việc, có những thứ thuộc về bản chất, nên anh cũng không bao giờ thay đổi được. Đó là lối sống ích kỷ, chỉ biết nghĩ cho bản thân mình mà không chịu nghĩ cho những người xung quanh kể cả bố mẹ, hay vợ con của anh.
Hồi còn trẻ, anh từng bỏ nhà đi khi bị bố mẹ phản đối chuyện yêu đương. Thời gian đó, nghe mẹ anh kể lại anh làm cả gia đình khổ sở, khi sống thử mà không kết hôn. Bố mẹ phản đối quyết liệt quá thì 30 Tết bỏ đi mà không nói một lời nào, làm bố mẹ và gia đình mất một cái Tết năm đó.
Sau này, còn rất nhiều việc anh làm khiến bố mẹ anh đau lòng, nhưng anh luôn coi đó là chuyện bình thường và chẳng nghĩ cho ai ngoài bản thân mình. Cho đến tận bây giờ, khi đã bước qua tuổi 40, có vợ và hai đứa con, nhưng chồng vẫn chỉ biết sống cho riêng bản thân mình mà ít quan tâm đến những người xung quanh của anh.
Anh ít khi ăn cơm ở nhà mà chủ yếu đi nhậu với bạn bè sau giờ làm, cũng không dành thời gian chơi với con, dạy con học bài. Anh thường nhăn nhó khi con xin tiền đóng học, và khó chịu mỗi khi tôi nói anh đưa tiền để trang trải cuộc sống gia đình.
Tôi còn phát hiện, anh thường xuyên quan hệ với gái làng chơi sau những chầu nhậu, tôi nói anh dừng lại, nhưng anh nói đàn ông thằng nào cũng vậy nên không dừng, và tiếp tục coi đó là chuyện bình thường. Anh không quan tâm đến cảm giác của tôi và cũng không cần quan tâm đến việc mình làm là đúng hay sai.
Tôi coi thường chồng và không còn một chút tôn trọng nào dành cho anh nữa, nhưng lại không dám ly hôn, một phần vì phụ thuộc kinh tế, một phần vì không muốn xã hội dị nghị, con cái thiếu thốn tình cảm.
Theo Ánh/Báo Đất Việt
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm