Đời sống

Nỗi lòng chị dâu khi chứng kiến em chồng xinh đẹp ngày nào giờ hóa người điên loạn

DNVN - Cuộc sống là chuỗi những điều không thể lường trước, và đôi khi những tai nạn bất ngờ có thể thay đổi số phận của một con người, khiến người thân yêu của họ chỉ còn biết nuốt nước mắt, chấp nhận và cố gắng đối mặt với hiện thực đau lòng.

7 ngày tới, 3 con giáp này sẽ đón nhận sự ưu ái đặc biệt từ Thần tài, công việc thuận lợi và sự giúp đỡ tận tình từ quý nhân / Mẹo nhỏ giúp ốp điện thoại trong suốt ngả vàng trở lại sáng sạch như mới

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Chị H., 32 tuổi, hiện đã kết hôn được hơn 6 năm, vẫn chưa quên được ánh mắt đầy hi vọng và nụ cười hồn nhiên của em chồng – người từng là cô gái xinh đẹp, học giỏi và được cả làng xóm yêu quý. Khi còn là sinh viên năm thứ 3, cô em gặp phải một vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng, khiến tất cả những hoài bão, ước mơ tươi đẹp vụt tắt chỉ trong chớp mắt. Tai nạn không chỉ cướp đi sức khỏe mà còn lấy đi sự minh mẫn, trí tuệ, và để lại trong cô những tổn thương không thể hàn gắn.

Sau nửa năm nằm viện, em chồng của chị H. trở về nhà với cơ thể không còn lành lặn. Cô gái từng tràn đầy sức sống giờ đây không còn nhận thức rõ ràng, đôi khi chỉ biết cười, khóc điên dại và thực hiện những hành động vô thức, bất ngờ. Có khi cô đuổi mắng người khác, thậm chí đánh cả trẻ con. Mỗi lần chứng kiến con mình bị em chồng làm đau, chị H. không nỡ trách móc. Chị hiểu rằng em chồng giờ đây không còn nhận thức được việc mình làm. Tất cả những gì chị có thể làm là dặn dò con phải tránh xa em khi em không kiềm chế được, để tránh những sự cố đáng tiếc.

Thế nhưng, trẻ con trong xóm không hiểu và không thông cảm cho hoàn cảnh của em chồng chị H. Những đứa trẻ ấy thường tụ tập, kéo bè cánh để đánh lén, trêu chọc cô gái tội nghiệp, khiến nhiều khi em phải chạy về nhà khóc lóc trong tình trạng người đầy thương tích, bầm tím. Gia đình chị H., ai cũng tất bật với cuộc sống. Bố chồng vẫn đi làm ở xã, mẹ chồng bận bịu trồng rau, nuôi gà. Vợ chồng chị H. cũng phải đi làm kiếm sống, không thể trông chừng em chồng suốt cả ngày.

Mỗi khi nghĩ về quá khứ, chị H. không khỏi xót xa. Trước đây, em chồng của chị là niềm tự hào của gia đình, từng là hình mẫu mà mọi cô gái trong làng mong muốn học theo. Thậm chí, nhiều chàng trai đã ngỏ ý chờ cô tốt nghiệp để mang trầu cau tới xin cưới. Nhưng từ khi tai nạn xảy ra, mọi thứ đã thay đổi. Cô gái từng rạng rỡ ấy giờ đây không còn sức sống, ngoại hình tiều tụy, lôi thôi vì không được chăm sóc. Những chàng trai ngày nào ngưỡng mộ cô giờ đã quay lưng, và mọi người xung quanh cũng dần xa lánh, không ai còn muốn đến gần.

 

Mới đây, mẹ chồng chị H. bỗng lâm bệnh nặng. Khi bà ốm, cả nhà như rơi vào hỗn loạn. Không có ai cơm nước, dọn dẹp, em chồng thì bỏ nhà đi chơi từ chiều đến tối khuya mà không ai biết. Bố chồng và chồng chị phải vội vã đi tìm trong lo âu. Mọi chuyện như càng thêm rối ren khi chị H. cũng không kịp đón con từ lớp, làm cô giáo phải gọi điện nhắc nhở liên tục.

Sau bữa cơm tối muộn, chị H. quyết định nói chuyện với chồng về vấn đề đã trăn trở từ lâu. Chị cho rằng không thể cứ để tình trạng này kéo dài mãi. Giờ bố mẹ chồng còn sức khỏe, còn có thể chăm sóc em chồng, nhưng khi họ già yếu, liệu ai sẽ gánh vác trách nhiệm này? Không thể để em chồng đi lang thang, không thể cứ để mọi chuyện trong tình trạng mất kiểm soát như vậy. Chị đã nghĩ đến việc đưa em vào trung tâm dành cho người khuyết tật, nơi có người trông nom và chăm sóc. Vợ chồng chị sẽ đóng góp hàng tháng, mong rằng em được bảo vệ tốt hơn và có bạn bè đồng hành, giảm bớt phần nào nỗi cô đơn.

Chồng chị hiểu và đồng ý, nhưng khi cả hai bày tỏ ý kiến này với bố mẹ chồng, họ đã gặp phải sự phản đối kịch liệt. Bố chồng kiên quyết: "Đó là máu mủ ruột thịt trong nhà, khi bố mẹ còn sống, không ai có quyền đưa em đi đâu cả. Sau này, nếu bố mẹ không còn, thì anh trai sẽ phải có trách nhiệm lo cho em gái. Không thể giao em cho người ngoài được."

Câu chuyện của chị H. là một bức tranh buồn, nơi tình thương và trách nhiệm đan xen, trĩu nặng. Chị yêu quý em chồng, nhưng gánh nặng cuộc sống khiến chị không biết phải làm thế nào để tròn vẹn cả đôi đường. Mong rằng một ngày, có thể tìm được một giải pháp vừa đủ nhân văn, vừa đảm bảo cuộc sống cho tất cả mọi người trong gia đình.

Mọi người có cách nào để giúp gia đình tôi vượt qua tình cảnh này không? Thực sự tôi rất cần lời khuyên…

 

1
Trâm Anh (t/h)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm