Đời sống

Phát hiện sự thật "động trời" dưới hầm để xe nhà chồng giờ tôi phải làm sao đây

Tôi đã vô tình phát hiện sự thật "động trời" dưới hầm để xe nhà chồng giờ phải làm sao đây, tôi nên thế nào.

Ngồi nghe bố mẹ chồng chia tài sản, tôi sợ hãi run rẩy mà không dám thú nhận sự thật phũ phàng / Em dâu có thai, tôi mang ít đồ sang thăm nom và bàng hoàng trước cuộc hội thoại của cô ta và mẹ chồng

Khi quyết định kết hôn với anh tôi đã khá vội vàng bởi ở cái tuổi 32 - là phụ nữ trong mắt ai cũng vậy quá già và lỡ thì. Dù cá nhân tôi chẳng muốn hôn nhân ràng buộc, tôi thích tự do đi đây đi đó, muốn được làm điều mình thích được theo đuổi ước mơ hoài bão của mình.

ngoai-tinh-4
Ảnh minh họa

Thế nhưng khi đối diện với gia đình với mong mỏi của cha mẹ, với luân thường đạo lý xưa nay ở đời tôi đã đầu hàng và chấp nhận làm quen với anh, 1 người đàn ông 38 tuổi. Anh là người thành đạt khá chín chắn, mới về khu phố tôi sống được hơn 1 năm.

Nghe nói trước kia anh cùng mẹ sống trong Nam nhưng bà vốn là người Bắc còn bố anh đã mất từ lâu nên nay về quê hương sinh sống cho thỏa nỗi nhớ mong của bà. Nghe đã biết anh hiếu thuận - với hàng xóm anh cũng dễ gần thân thiện và cái chính rất biết làm vừa lòng các bậc tiền bối.

Vì thế cha mẹ tôi cũng ưng lắm, muốn tôi với anh giáp thành 1 cặp vừa gần nhà lại xứng đôi vì ngoại hình tôi cũng khá xinh xắn còn anh tương đối đẹp trai - mọi người trêu đùa đôi lứa xứng đôi.

Thế rồi chả hiểu vì sao chúng tôi dần dần quen nhau và nên duyên thật, ngày dẫn anh về ra mắt cha mẹ tôi mừng như bắt được vàng còn họ hàng thì khỏi phải nói khen anh hết lời còn tôi như quả bom nổ chậm đã được ném ra khỏi nhà.

Còn mẹ anh khá dễ gần, bà cũng lành tính vì thế khi quyết định tiến tới hôn nhân tôi chấp nhận sống cùng mẹ chồng. Sau cưới tôi thấy cuộc sống khá dễ chịu, thoải mái bởi mẹ chồng chẳng khắt khe giờ giấc, ăn uống của gia đình cũng dễ, chẳng khắt khe hay câu nệ gì, nói chung là hợp với tôi.

 

Mọi chuyện luôn êm đẹp và đầm ấm, tôi tự nhủ số mình may mắn khi sống trong gia đình đó, cho tới 1 hôm tôi vốn chẳng bao giờ xuống hầm để xe của cả nhà, nhưng chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào hôm đó tôi đặt chân xuống đấy.

Phát hiện ra có 1 căn phòng nhỏ nhìn như gác xép ấy, tôi tò mò đi lên vì nó có cái thang nhỏ để trong góc nếu không để ý chắc chắn bạn sẽ không nhìn ra. Tôi hoảng hồn khi thấy 1 người phụ nữ chắc gần 40 gì đó ngồi bên trong, chân bị xích chị đang hát gì đó mà vì phòng cách âm nên tôi chẳng nghe được.

ngoai-tinh-3

Tôi nhận ra chị có vấn đề về tâm lý, tôi giật mình và hoảng sợ bỏ chạy lên nhà, nhưng tới nay đã 3 ngày tôi luôn bị ám ảnh về người phụ nữ đó, nhưng chẳng dám mở lời hỏi mẹ và chồng. Giờ tôi phải làm sao đây, nếu không được giải đáp thắc mắc tôi sẽ chẳng ngày nào thoải mái, còn nếu hỏi lỡ như là đáp án mà tôi lo sợ thì tôi phải làm sao đây - khi mà cuộc sống của tôi đang diễn ra êm đẹp như vậy?

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm