Đời sống

Quyết ly hôn bằng được khi thấy vợ cằn nhằn, sau 1 năm chồng ân hận nhận ra sự thật cay đắng

Quyết ly hôn cho bằng được khi thấy vợ cằn nhằn nhưng giờ tôi thấy ân hận. Một năm chung sống cùng người tình mới, tôi mới nhận ra sự thật cay đắng.

Đón mẹ chồng lên để phụng dưỡng, sau vài tháng con dâu nhận ra đó là một hành động dại dột / Vợ tôi xung phong đưa mẹ chồng đi khám bệnh, nào ngờ lúc về, mẹ tôi vội vã sửa lại toàn bộ di chúc

Mỗi lúc vợ chồng hục hặc cãi nhau, tôi thường tâm sự với Thương. Cô ấy đã là mẹ đơn thân làm cùng với công ty của tôi. Dù phụ nữ đơn thân nuôi con chẳng dễ dàng gì nhưng tôi luôn thấy cô ấy vui vẻ, lạc quan. Ở bên Thương, tôi luôn cảm thấy rất thoải mái. Mọi điều tâm sự của tôi, Thương luôn chú ý lắng nghe và không bao giờ đánh giá hay phán xét bất kỳ chuyện gì, thậm chí còn khen anh đủ điều.

Thương khác hẳn với vợ tôi. Cô ấy luôn càu nhàu, ca cẩm suốt ngày. Lúc nào cô ấy cũng muốn chồng phải thế nọ thế kia. Tôi đi làm về muộn là vợ mặt nặng mày nhẹ. Tôi có đi nhậu với bạn bè là không hài lòng. Nếu như trót quên ngày kỷ niệm kết hôn là cô ấy giận dỗi cả ngày trời. Đôi khi chỉ một việc rất đơn giản cũng có thể khiến cô ấy càu nhàu suốt cả buổi. Cuộc sống hàng ngày lại vô vàn những va chạm, mâu thuẫn từ nhỏ đến lớn như thế khiến tôi cảm thấy vô cùng mệt mỏi và chán nản.

Cũng chính vì vậy mà tôi và Thương ngày càng thân thiết hơn. Qua những lần trò chuyện, tôi nhận ra vợ chồng tôi không hợp nhau. Vợ tôi không hiểu tôi bằng Thương. Cô ấy thiếu sự dịu dàng, chỉ làm người khác luôn thấy khó chịu vì sự cằn nhằn thái quá. Nhiều lúc tôi có suy nghĩ giá như vợ mình giống như Thương thì tốt biết bao. Suy nghĩ sở hữu Thương càng ngày càng lớn lên trong tôi.

Cho đến một ngày, tôi đã quyết định bỏ vợ để đến với Thương. Lần đó, tôi nhậu say về muộn chẳng may xảy ra va quệt. Mặc dù không bị thương nặng nhưng tôi bị ngã, xây xát cũng rất đau. Cố đi về nhà, tôi cứ nghĩ là vợ sẽ thương xót, an ủi tôi. Nhưng nào ngờ thứ tôi nhận được ở vợ chỉ là lời trách móc. Cô ấy lớn tiếng trách: "Đã nói với anh biết bao nhiêu lần rồi mà anh không nghe. Có uống cũng phải biết điểm dừng, cũng đừng có về muộn như thế chứ. Giờ lại còn ngã nữa".

Quyết li hôn bằng được khi thấy vợ cằn nhằn, sau 1 năm chồng ân hận nhận ra sự thật cay đắng - Ảnh 2.

Ảnh minh họa

Tôi quá chán ngán trước giọng điệu phàn nàn của vợ. Chẳng để vợ nói hết câu, tôi tuyên bố ly hôn vì không thể chịu đựng được sự cọc cằn, thô lỗ và thiếu tâm lý của người phụ nữ đứng trước mặt mình nữa. Nghe lời tuyên bố li hôn từ miệng tôi, vợ cũng rất sốc. Thế nhưng, cô ấy đã lặng lẽ ký vào lá đơn tôi ly hôn mà không níu kéo gì thêm khi thấy tôi so sánh với Thương.

Vợ chồng tôi nhanh chóng ra tòa. Sau ngày li hôn, tôi chung sống với Thương. Những ngày ở bên Thương, cuộc sống của tôi thấy vui vẻ, thoải mái hơn nhiều. Tôi không còn phải nghe những phàn nàn, càu nhàu bên tai. Tôi đã chắc mẩm rằng mình lựa chọn đúng khi ly hôn vợ để đến bên người tình.

Nhưng rồi chỉ một tháng, tôi đã nhận ra sự thật cay đắng. Hôm ấy, tôi vô tình nghe thấy cuộc nói chuyện điện thoại giữa Thương với chồng cũ. Nghe những lời cằn nhằn, dặn dò chồng cũ của thương đủ thứ, tôi thấy bóng dáng của vợ cũ của mình. Dường như người vợ cũ đang đứng trước mặt tôi chứ không phải là Thương nữa.

Tới lúc này, tôi mới nhận ra sự thật rằng chỉ khi nào người ta có tình cảm thì mới dành cho nhau những lời dặn dò, khuyên bảo thậm chí là oán trách, hờn giận như thế. Còn yêu người ta mới mong đối phương sửa tật xấu để tốt đẹp hơn và mới thấy buồn, thất vọng nếu đối phương vô tâm với mình. Tôi thấy rõ, Thương vẫn còn yêu chồng cũ. Cô ấy không có tình cảm với tôi.

Ở chung, tôi có về muộn vì nhậu nhẹt, Thương cũng không càu nhàu. Thậm chí tôi có chơi game thâu đêm suốt sáng, Thương vẫn cười dịu dàng. Cô ấy không trách móc, giận dỗi khi tôi vô tâm hay là làm sai… Thương chỉ quan tâm duy nhất là tiền hàng tháng tôi đưa được cho là bao nhiêu. Nếu như tháng nào chưa kịp đưa là cô ấy lại nhắc nhở.

 

Quyết chia tay cho bằng được khi thấy vợ cằn nhằn nhưng giờ tôi thấy ân hận. Một năm chung sống cùng người tình mới, tôi mới nhận ra sự thật cay đắng. Nghĩ lại những ngày ở với vợ cũ, tôi mới thấy mình đã không hề để ý đến những điều cô ấy làm.

Tôi không hề nhận ra ẩn sau những lời trách móc ấy là sự xót thương, miệng cô ấy oán trách nhưng hành động lại không hề vậy. Cô ấy vẫn nhanh tay đi lấy bông băng, cồn sát trùng để xử lý vết thương cho chồng. Và những ngày sau đó, tôi không phải làm bất cứ việc gì để tránh ảnh hưởng tới vết thương. Giá như tôi bình tâm nhìn lại mình xem những điều vợ nói đúng hay không thì có lẽ sẽ khác.

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm