Sau một năm ly hôn, chồng cũ vẫn khăng khăng níu kéo thậm chí anh còn cho cả em gái tới gắng sức thuyết phục tôi
Thấy chồng mất ngủ, tôi hỏi han thì đau điếng khi biết sự thật / Vì chuyện về quê đưa tang bố mà vợ chồng anh tôi giận nhau
Chào Hướng Dương,
Tôi và em chồng từng là bạn học cùng cấp 3 nhưng lúc đó chúng tôi chưa thân. Đến khi tôi và anh trai cô ấy yêu đương thì chúng tôi mới tiếp xúc nhiều hơn và hiểu tính cách nhau lại thấy hợp vô cùng. Dần dà hai đứa trở thành bạn thân. Đến khi tôi về làm dâu thì chúng tôi chẳng khác gì chị em ruột.
Thế nhưng, tôi và chồng không hạnh phúc bên nhau. Anh ấy rất khó tính, gia trưởng, luôn cấm tôi mở miệng mỗi khi anh mắng tôi về bất cứ cái gì. Vì tôi chỉ cần thanh minh là anh bảo tôi cãi, mà vợ cãi chồng thì không thể chấp nhận được.
Cuộc sống hôn nhân trở nên áp lực vô cùng nên cuối cùng tôi phải ly hôn. Lúc tôi đưa đơn, anh còn tỏ vẻ khinh thường cho rằng tôi dọa nạt vậy thôi, nên anh ký ngay lập tức với vẻ thách thức. Đến ngày tòa án gọi và dưới sự quyết tâm của tôi, anh mới giật mình lo lắng, xin tôi suy nghĩ lại… Nhưng tôi không đồng ý. Tôi được quyền nuôi con trai 3 tuổi.
>> Xem thêm: Món quà mà bạn gái anh tôi tặng trong ngày ra mắt làm mọi người sửng sốt
Đến giờ, tính ra tôi đã ly hôn được gần 1 năm. Trong 1 năm qua, chồng cũ làm phiền rất nhiều. Lý do anh đưa ra là muốn gặp con nhưng lúc nào anh cũng đòi tôi đi chơi cùng hoặc hỏi chuyện rề rà như muốn kết nối lại với tôi. Song tôi rất lạnh lùng, hầu như không phản hồi.
>> Xem thêm: Thấy chị dâu cặm cụi ngồi ghép ảnh, tôi đau lòng nhưng anh trai vẫn dửng dưng
Em chồng và cũng là bạn thân thì rất thường xuyên tới chơi và lần nào cũng kể lể anh trai giờ ngoan ngoãn, tu chí, không khó tính như trước… Tôi hiểu cô ấy muốn làm cầu nối và đang cố thuyết phục tôi. Tôi đã nói với cô ấy giữa chúng tôi không thể nào hàn gắn nhưng cô ấy cứ cầu xin tôi cho anh trai cô ấy một cơ hội.
Với chồng cũ, tôi có thể lạnh nhạt được nhưng với cô bạn thân này thì tôi không thể vì tôi vẫn rất quý cô ấy. Gần đây tôi cảm nhận thấy cô ấy như đang ngầm trách móc tôi vô tình vô nghĩa. Giờ tôi phải làm sao đây Hướng Dương? Mong chị cho tôi lời khuyên. (rosass...@gmail.com)
Chào bạn,
Đi đến ly hôn là lựa chọn cuối cùng của phụ nữ trước một cuộc hôn nhân không hạnh phúc. Bạn không sai khi quyết định chấm dứt nó để tìm an yên cho mình. Không ai có quyền phán xét, trách móc bạn.
Vì bạn không nói rõ bạn đang ở với bố mẹ đẻ hay ở riêng, nhưng Hướng Dương nghĩ, nếu bạn không muốn bị làm phiền bởi anh em họ nữa thì hãy chuyển chỗ ở. Nếu chồng cũ muốn gặp con, bạn có thể để bé về thăm ông bà nội hoặc hẹn một địa điểm cố định, an toàn rồi đưa con tới đó giao cho bố.
Bạn thân của bạn có ý tốt nhưng vì cô ấy không phải người trong cuộc nên cô ấy không hiểu nỗi buồn khổ mà bạn phải gánh trong thời gian chung sống với chồng cũ. Một khi bạn thực sự không còn tình cảm gì với anh ta nữa thì hãy cương quyết và dứt khoát để cô ấy hiểu không thể thuyết phục được bạn và giờ bạn giữ liên lạc với cô ấy như một người bạn thân chứ không phải dưới góc độ chị dâu em chồng.
Bạn có thể nhắn tin hoặc hẹn gặp cô ấy, nói rõ ràng với cô ấy rằng nếu còn cố chấp nữa thì không thể tiếp tục làm bạn bè. Cái gì cần dứt khoát thì phải dứt khoát để tránh cả nhà chồng cũ nghĩ vẫn có thể lay chuyển bạn. Bởi cứ càng như thế này, sau bạn sẽ rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, đến lúc đấy còn khó xử hơn rất nhiều.
Chúc bạn sớm giải quyết ổn thỏa mọi chuyện!
Hướng Dương.
- Video nhờ đồng nghiệp chở đi khám thai, tôi chết lặng khi thấy hành động của chồng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Giải mã giấc mơ thấy người đã khuất xuất hiện trở lại
Từ ngày 22/11 đến cuối năm: Ba con giáp đón sóng may mắn, tài lộc hanh thông, sự nghiệp thăng tiến
Từ cuối tháng 11: Sao tài lộc rực sáng, 4 con giáp bứt phá và hưởng lộc lớn
Tử vi ngày 22/11/2024 của 12 con giáp: Tuổi Thìn sự nghiệp thăng tiến, thu hoạch lợi nhuận khủng từ kinh doanh
Bấm chuông giữa trưa, mẹ chồng bơ phờ tìm đến xin ở nhờ: Cú sốc gia đình khiến tôi nghẹn lời
10 triệu mỗi tháng gửi về chăm bố mẹ chồng, nhưng ngày về thăm quê, nhìn mâm cơm nghèo nàn, tôi lặng người