Sinh ra là nguyên bản, đừng chết như một bản sao
Nhớ – làm 1 điều này thôi, 'phúc đức' công quả có thể báo cả đời không bao giờ hết / 7 nguyên nhân dẫn tới "ác nghiệp" phải chịu quả báo lớn nhất đời người
Chuyện kể rằng khi xưa có một kẻ nọ suốt ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi mà sinh ra lo lắng: lo trời đổ, đất long thì thân mình không biết nương tựa vào đâu. Anh ta lo quá đến nỗi bỏ cả ăn, quên cả ngủ…
Có người thấy thế mà đâm lo thay cho anh ta, mới giảng giải cho biết rằng:
– Trời chỉ là do không khí chứa đầy lại mà thôi. Không có chỗ nào là không có không khí; anh co, duỗi, hít thở suốt ngày ở trong vòng trời, thì việc gì lo trời đổ.
Anh ta nói:
– Trời mà quả là không khí, thì còn mặt trời, mặt trăng, các ngôi sao chẳng có lúc sa xuống ư?
Người kia lại giảng:
– Mặt trời, mặt trăng cũng là thứ hoặc phát quang, hoặc thụ quang ở tầng không khí, nếu có sa xuống nữa thì chẳng qua cũng là khí mà thôi, có hại chi đến người.
Anh ta lại lo lắng hỏi:
– Thế còn đất lở thì sao?
Người kia lại giảng:
– Đất là một khối rất to, đâu đâu cũng có đất cả. Ta đi đứng suốt ngày ở trên mặt đất thì lo gì đất lở mà không có đất.
Anh kia nghe chừng hiểu ra, mừng lắm! Anh đến giảng giải cũng lấy làm thích và mừng lắm!
Người kia lại giảng:
– Mặt trời, mặt trăng cũng là thứ hoặc phát quang, hoặc thụ quang ở tầng không khí, nếu có sa xuống nữa thì chẳng qua cũng là khí mà thôi, có hại chi đến người.
Anh ta lại lo lắng hỏi:
– Thế còn đất lở thì sao?
Người kia lại giảng:
– Đất là một khối rất to, đâu đâu cũng có đất cả. Ta đi đứng suốt ngày ở trên mặt đất thì lo gì đất lở mà không có đất.
Anh kia nghe chừng hiểu ra, mừng lắm! Anh đến giảng giải cũng lấy làm thích và mừng lắm!
Ngạn ngữ có câu: “Đừng bao giờ bán mình cho lạc thú, hãy hướng về phía mặt trời và bóng tối sẽ ngả về sau bạn”. Lã Đông Lai – một danh nhân kiệt xuất đời nhà Tống từng nói:
“Những lúc thanh nhàn thử nghĩ mà coi: Vì đâu mà chí khí ta phải suy kém? Vì đâu mà công việc ta phải hư hỏng? Vì đâu mà uổng mất một đời rồi cùng nát với cỏ cây? Vì đâu mà hóa ra hôn mê, không biết quay đầu lại, rồi lại đem theo cái tiếng xấu về sau? Vì đâu mà chểnh mảng không lo xa rồi đến nỗi mắc vào tội vạ?
Ấy rút lại mấy điều là chỉ bởi ăn không ngồi rồi mà sinh ra cả. Sự ăn không ngồi rồi sự thực là cái cửa của những điều ác. Cửa ấy người giỏi vào đến lúc ra thì mê, người cương trực vào đến lúc ra thì liệt nhược, người thanh khiết vào đến lúc ra thì ô uế. Sự ăn không ngồi rồi hại thân, hại nhà, hại nước, thật là đáng sợ.
Ôi! Ở đời chết vì thuốc độc thì muôn người họa mới phải một người, chứ chết về ăn không ngồi rồi, thì thật nhiều. Cái độc “ăn không ngồi rồi” rất thảm rất hại: Người đời thường sống những khi lo lắng gian khổ, mà chết về những lúc sung sướng yên nhàn. Lẽ ấy rất rõ, mà người đời không biết sợ, là vì không chịu xét đến nơi”.
Thượng Đế khi tạo ra bạn đã cho bạn một sứ mệnh và không ai khác có thể hoàn thành điều đó tốt hơn chính bạn. Ngài không chờ đợi bạn hoàn hảo, nhưng Ngài muốn bạn sử dụng tất cả những tài năng, sức mạnh mà Ngài đã ban tặng cho bạn để làm chính con người mình.
Cơ hội sẽ đến với chúng ta nếu chúng ta sẵn sàng đón nhận. Khi bạn không sẵn sàng đón nhận, điều đó sẽ giống như mong lấy được nhiều gạo mà chỉ mang theo mỗi chiếc ca nhỏ. Khi một người được định hướng đúng cách, anh ta sẽ luôn sẵn sàng để đón nhận những cơ hội.
* Thông tin chỉ mang tính chất tham khảo, chiêm nghiệm!
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Tử vi ngày 15/11/2024 cho 12 con giáp: Tuổi Tuất đón tin vui, tuổi Tý gặp may mắn trong sự nghiệp
Bi kịch gia đình: Chồng vào bếp, vợ đi làm, mẹ chồng bỗng chốc nổi giận – Không khí gia đình căng thẳng vì một câu nói trẻ con
Món ăn này chứa đầy “báu vật”, nhuận phổi, dưỡng dạ dày, lại rẻ, tiếc là nhiều người không biết ăn
Ngay từ khi bước chân vào nhà bạn trai, tôi đã thấy cánh cửa tương lai đang khép dần lại bởi một câu nói tưởng chừng vô tình nhưng lại sắc bén như dao cạo của mẹ anh
Mẹo đuổi chuột không dám bén mảng vào nhà nhờ các loại gia vị trong nhà bếp
Trong phiên toà căng thẳng phân chia tài sản, khi chồng cũ của tôi đang lớn tiếng đòi chia phần mình, bỗng mẹ chồng bước vào, tay chống gậy, dáng người gầy gò nhưng ánh mắt cương quyết