Đời sống

Sống cùng mẹ chồng khiến tôi ngột ngạt vô cùng, ai ngờ vừa lên ở được một tháng bà đột ngột bỏ về quê, đọc mẩu giấy bà để lại mà tôi nghẹn ngào

Tôi hốt hoảng gọi điện cho bà nhưng không ai nghe máy. Kiểm tra giường ngủ của bà thì tôi tìm được một mảnh giấy nhỏ dưới gối.

Thấy vợ cũ của chồng nằm trên giường của mình, tôi định kéo chị ta xuống thì chồng đưa cái gối bảo tôi ra phòng khách ngủ tạm đêm nay / Những món ăn sáng tốt cho gan thận, ngăn ngừa ung thư

Cách đây một tháng, mẹ chồng xách hành lý từ quê lên ở chung với vợ chồng tôi. Chồng tôi là con trai duy nhất, bố chồng đã mất cách đây mấy năm nên sớm muộn gì chúng tôi cũng phải đón bà lên.

Sống chung với mẹ chồng cũng chẳng có gì nếu như mẹ chồng là người dễ tính và thoải mái. Đằng này mẹ chồng tôi khó tính và xét nét vô cùng. Bà ca cẩm và mắng mỏ tôi đủ mọi thứ, từ những chuyện nhỏ nhất. Tôi làm gì bà cũng chẳng vừa ý, từ chuyện gấp chăn màn, phơi quần áo đến chuyện sắp xếp vị trí mấy lọ gia vị dùng trong nấu nướng. Bà lúc nào cũng cằn nhằn và bắt tôi phải làm lại thật chỉn chu, gọn ghẽ mới thôi.

Cuộc sống chỉ có hai vợ chồng và một đứa con đang thoải mái tự do bao nhiêu, có thêm mẹ chồng khiến tôi thấy ngột ngạt và bức bí bấy nhiêu. Nghĩ đến cảnh phải sống chung lâu dài với mẹ chồng mà tôi thấy chán nản vô cùng.

Nhưng tôi làm sao có thể ngờ được vừa lên ở với các con được một tháng thì mẹ chồng tôi đột ngột bỏ về quê. Tôi khẳng định là tôi không hề làm gì khiến bà phật lòng. Dù mẹ chồng ghê gớm và khó tính nhưng tôi vẫn luôn nín nhịn để giữ nhà cửa êm ấm, đơn giản vì tôi rất yêu chồng.

Mẹ chồng ghê gớm khiến tôi ngột ngạt vô cùng, ai ngờ vừa lên được một tháng bà đột ngột bỏ về quê, đọc mẩu giấy dưới gối bà để lại mà tôi nghẹn ngào bật khóc - Ảnh 1.

Nghĩ đến cảnh phải sống chung lâu dài với mẹ chồng mà tôi thấy chán nản vô cùng. (Ảnh minh họa)

Sáng cuối tuần ấy, chồng tôi đang trong chuyến công tác, khi tôi ngủ dậy thì đã không thấy mẹ chồng đâu. Tôi hốt hoảng gọi điện cho bà nhưng không ai nghe máy. Kiểm tra giường ngủ của bà thì tôi tìm được một mảnh giấy nhỏ dưới gối. Trên mảnh giấy có vài dòng chữ viết vội:

“Thôi mẹ cứ về quê ở đã, sau này không gắng gượng nổi nữa thì mới lên với các con. Giờ các con vẫn còn thiếu thốn khó khăn như thế, mẹ thật sự chẳng đành lòng trở thành gánh nặng cho hai đứa. Ở quê mẹ làm lụng quanh quẩn, trồng rau nuôi gà cũng có cái ăn. Lên đấy có giúp được gì cho các con đâu, còn khiến hai đứa phải tốn kém thêm bao nhiêu khoản. Không phải về đón mẹ lên nữa nhé!”.

Đọc xong những dòng chữ bà để lại mà tôi bật khóc vì xúc động. Tôi nhớ lại suốt mấy năm qua về làm dâu, chưa bao giờ tôi thấy mẹ chồng gọi điện lên xin tiền con trai. Chúng tôi nhiều lần biếu xén quà cáp, tiền nong mà bà còn chối đây đẩy không nhận. Thời gian ở đây, tôi mua gì cho mẹ chồng cũng bị bà chê ỉ ôi, hóa ra không phải bà ghét tôi mà vì bà không muốn con dâu tiêu tiền cho mình. Những điều bà mắng mỏ, góp ý với tôi thật ra cũng là muốn tốt cho tôi cả đấy chứ.

Vợ chồng tôi dù chưa mua được nhà và chẳng giàu có gì nhưng đâu đến mức khó khăn như bà nói. Thế mà bà vẫn bỏ về quê vì không muốn làm phiền đến các con. Tấm lòng thương yêu con cháu của bà bao la như vậy, nhớ đến những ngày qua nghĩ xấu về bà mà tôi thấy hổ thẹn vô cùng.

Bà về quê phải lủi thủi một mình, càng nghĩ tôi càng thấy thương mẹ chồng. Tôi muốn về đón bà lên ở với chúng tôi nhưng xem chừng ý tứ của bà khá kiên quyết. Phải làm sao để thuyết phục bà hả mọi người?

 

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm