Sự thức tỉnh muộn màng của một người con dâu khi nhìn thấy vết thương trên cánh tay mẹ chồng
Mẹ chồng quyết định sang tên miếng đất chục tỷ cho cháu nội: Tấm lòng cao cả của bà và 'lời đáp trả đanh thép' cho những hàng xóm nhiều chuyện / Mẹ chồng chăm dâu đêm nhưng đòi hỏi vô lý, chồng quyết thuê người giúp việc
Ảnh minh họa.
Tôi kết hôn với chồng, mang theo những kỳ vọng về một cuộc sống hạnh phúc, và cả mong muốn có một người mẹ chồng hiền lành, không can thiệp vào đời sống riêng tư của mình. Là một cô gái cá tính, được chiều chuộng từ nhỏ, tôi đã không chuẩn bị tâm lý cho những khác biệt thế hệ, những quy tắc sống nghiêm ngặt mà mẹ chồng tôi đặt ra. Từ việc bà yêu cầu tôi giữ gìn sạch sẽ, nói năng đúng mực, đến sự cẩn trọng trong chăm sóc gia đình, tôi đều cảm thấy ngột ngạt, bị bó buộc. Thế rồi, không ít lần tôi đã thể hiện thái độ bất mãn, thậm chí đòi ra ở riêng. Nhưng chồng tôi không đồng ý, vì công việc của anh hay đi xa, và tôi thì đang mang thai.
Thời gian đó, khi mẹ chồng bị ốm, tôi chăm sóc bà qua loa, mua cơm hộp cho tiện. Khi chồng tôi biết chuyện, anh trách mắng tôi là vô tâm. Lời nói ấy khiến tôi giận dỗi, chưa một lần tự vấn bản thân mình đã thực sự nỗ lực vì gia đình chưa. Đến khi sinh con, tôi lại rơi vào nỗi ám ảnh của thời gian ở cữ, bị mẹ chồng ép ăn uống đủ đầy để có sữa cho con. Nhiều lúc tôi mệt mỏi, lén bỏ thức ăn đi, và thầm trách bà sao cứ can thiệp quá nhiều vào cuộc sống của mình.
Chuyện dạy con cũng chẳng suôn sẻ hơn. Khi tôi cố gắng rèn con bú bình, bà không đồng ý. Khi tôi lỡ làm con bị sụt ký, bà vẫn không nói lời trách móc nào. Chăm sóc cháu không dễ, bà luôn cố gắng để tôi có thời gian làm việc, nhưng tôi lại chẳng nhận ra sự hy sinh ấy. Tôi bực bội vì bà không làm vừa ý mình và không ngần ngại trút giận lên chồng, khiến anh mệt mỏi.
Chỉ đến một ngày, khi tôi ngang qua nhà lúc trưa để thăm con, bỗng phát hiện mẹ chồng đang ngồi xoa bóp cánh tay sưng tấy. Nhìn vết bầm tím, tôi lo lắng hỏi, nhưng bà chỉ cười và xua tay: “Không sao đâu, chút nữa là khỏi thôi.” Gặng hỏi mãi, bà mới kể rằng hôm qua, vì trông cháu mà kiệt sức, bà ngủ quên, suýt chút nữa cháu ngã. Bà vội đỡ cháu và tay va vào cạnh bàn, nhưng không dám nói ra vì sợ tôi lo lắng.
Giây phút đó, tôi như chết lặng. Hình ảnh mẹ chồng gầy guộc, già đi vì những ngày tháng chăm cháu không ngơi nghỉ, hiện rõ mồn một trước mắt tôi. Tôi nhớ lại những lần tôi phũ phàng, những câu nói gắt gỏng vô tâm, và lòng tràn ngập hối hận. Mẹ chồng tôi, người phụ nữ đã hy sinh hết thảy vì gia đình, đã âm thầm chịu đựng tất cả vì con cháu, trong khi tôi chỉ nghĩ đến bản thân mình.
Chồng tôi thường xuyên đi vắng, nếu không có mẹ chồng bên cạnh, liệu tôi có thể yên tâm đi làm, có thể lo toan cho con? Giờ đây, tôi chỉ mong có thể bù đắp phần nào cho những tổn thương mà bà đã âm thầm chịu đựng. Nhưng làm thế nào để nói lời xin lỗi cho đủ? Làm thế nào để chuộc lại những sai lầm của mình?
Mỗi vết thương đều có thể lành, nhưng vết thương trong lòng người thì không dễ hàn gắn. Giờ đây, tôi chỉ mong thời gian còn lại sẽ giúp tôi xoa dịu phần nào những điều mà tôi từng vô tâm gây ra cho người mẹ chồng hết lòng vì con cháu này.
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Mẹo cực hay rửa sạch xoong nồi bị cháy không cần tốn sức
Người xưa dạy: 'Lưng rùa, eo rắn chớ kết bạn, liếc mắt nhìn người chẳng cần dao'
Giật mình vì thói quen sử dụng máy giặt không đúng cách của bà nội trợ
'Đàn ông sợ tháng tám, đàn bà sợ tháng mười hai âm lịch' nghĩa là gì? Tại sao đàn ông sợ tháng 8? Vấn đề ở đây là gì?
Phát hiện chồng lén đi mua que thử thai, tôi nín lặng khi biết danh tính người sử dụng
Lấy được vợ thuộc 4 con giáp này là điều may mắn cả đời của mỗi người đàn ông, gia đình bạn có ai không?