Tâm sự chát đắng của người đàn ông U50 khi biết sự thật về cuộc đời của người tình trẻ
Chê vợ xấu trong buổi tiệc cuối năm, chồng cho 500 ngàn đi tút tát nhưng khi cô bước vào cả hội trường trố mắt kinh ngạc / Thấy cô bồ vênh váo thể hiện trước mặt chồng, tôi nhẹ nhàng nói một câu khiến cô nàng tái xanh mặt, bỏ chạy
Tôi hỏi Hương với ý định bằng mọi giá sẽ tìm cách chuộc lại em. 10 triệu chứ 100 triệu tôi cũng sẵn sàng. Nhưng với em, số tiền nộp cho mụ chủ chắc chắn phải hơn, vì em được coi là xinh đẹp, hấp dẫn nhất trong số gần hai chục ca-ve làm việc ở nhà hàng này. Đúng như vậy, ngay ngày hôm sau Hương cho biết, mụ chủ đòi 30 triệu. Tôi đồng ý ngay, không lưỡng lự, mặc cả. Và thế là Hương đã là của tôi về bản chất, kể từ sau cái phút tôi đưa tập tiền cho mụ ta.
Từng một vài lần yêu trước khi lấy vợ, rồi cuộc hôn nhân không tồn tại được lâu, sau khi ly hôn, cũng có vài ba mối tình khác, lại có dịp thưởng thức vui vẻ với hàng chục em ca-ve trong các nhà hàng từ Bắc vào Nam nhưng chưa bao giờ tôi mê mẩn như khi gặp Hương. Em xinh đẹp, hấp dẫn kỳ lạ. Nhưng có lẽ tôi bị hớp hồn ngay phút đầu nhìn thấy em là do em có đôi mắt đầy bí ẩn và một thân hình nõn nà, rực lửa, khi gần gũi đã khiến tôi không sao làm chủ được bản thân, chỉ biết buông thả tận hưởng những phút giây cực lạc do em mang laị.
Chuyện éo le khiến người đàn ông 50 tuổi như tôi cũng bế tắc không biết nên làm thế nào (Ảnh minh họa)
Rõ ràng em là một ca-ve chuyên nghiệp tới mức điêu luyện với “tay nghề” siêu đẳng - có nghĩa không thể đếm xuể những người đàn ông đã từng chung chạ với em. Vậy mà không hiểu sao, em lại đem đến cho tôi cảm giác như đến với một cô gái con nhà lành, đã đến với tôi như đến với một tình yêu đầu đời. Thường thì sau những phút truy hoan, nhìn những cô ca-ve vừa ăn nằm với mình, tôi bỗng thấy rùng mình, ghê ghê. Nhưng với Hương thì không. Tôi vẫn thấy sạch sẽ, tinh tươm, thậm chí còn có cảm giác như được hít thở một hương thơm ngào ngạt giữa cánh đồng lúa bát ngát đang lúc trổ bông. Và cũng chẳng hiểu sao, chỉ sau vài lần vào nhà hàng này với Hương, nghe cô nói có nguỵên vọng muốn “hoàn lương”, tôi cũng dễ dàng tin ngay.
Cô đã bộc lộ rằng nếu được yêu và làm vợ tôi, sẽ là một người vợ đảm đang, tận tuỵ hết mình với chồng. Khi làm mẹ, cô sẽ là một người mẹ như những người mẹ nhân hậu, hy sinh cho con cao cả nhất trên thế gian này. Tôi cũng lại dễ dàng tin, không mảy may nghi ngờ. Một người đàn ông đã ngoài 50 tuổi như tôi, thành đạt trong sự nghiệp, từng nếm trải nhiều ngọt bùi cay đắng trong đời, dĩ nhiên phải đặt ngay câu hỏi: Liệu cô ta có lừa, có lợi dụng mình để chỉ cần ra khỏi đây, rồi phải vờ yêu thêm một thời gian, tận dụng khai thác đào mỏ để kiếm được một khoản tiền rồi “cao chạy xa bay”? Vậy mà tôi đã không nghĩ như thế. Chính xác hơn là tôi cũng có lường tới nhưng lại xua đi ngay với ý nghĩ: Không, nàng yêu ta thực sự.
Trong mọi lời nói, cử chỉ, nhất là trong ánh mắt sâu thẳm của nàng không một chút thể hiện sự gian dối. Không hẳn chỉ vì nàng đã nói rất chân thành với tôi: “Anh có thể không tin em. Nhưng em lại tin rằng một người hiểu biết rộng, từng trải như anh chắc chắn phải đọc được đúng ý nguyện của em. Em thực sự muốn làm vợ và làm mẹ, chấm dứt cuộc sống nhơ nhớp này. Nhưng gắn bó với ai thật không dễ dàng. Người sẵn sàng chuộc em ra như anh thì trái tim em không rung động. Còn người có thể đảm bảo cho em cuộc sống bình yên thì lại không đủ niềm tin nơi em. Chỉ có anh mới có được điều kiện đó”. Hương đã nói chân thành. Cô bảo nếu làm vợ tôi, cô sẽ là một thư ký với đúng nghĩa cho tôi, vì cô đánh vi tính thành thạo. Điều đó quả rất cần cho công việc của tôi.
Tạm thời tôi thuê cho cô một căn hộ nhỏ khép kín đầy đủ tiện nghi để cô ở, trước khi chúng tôi chính thức lấy nhau. Mỗi tháng tôi đưa thêm cho cô 5 triệu để cô chi tiêu mọi khoản. Công việc của cô là đánh vi tính những tài liệu tôi soạn thảo và giúp mọi việc khác mà tôi không có thời gian để làm. Tôi hoàn toàn có thể đưa cô về ở nhà mình, nhưng để giữ tiếng với hàng xóm, và lại do mới đưa người bố già ở quê lên ở cùng, nên Hương đã vui vẻ chấp nhận. Tất nhiên là tôi thường xuyên lui tới và nhiều đêm ở lại cùng cô.
Điều tôi rất yên tâm là trong những ngày ở một mình, tôi không hề thấy Hương có biểu hiện gì gọi là “ngựa quen đường cũ”. Cô đã thực sự “lột xác” để trở thành một cô gái lương thiện như mọi cô gái khác, từ cách ăn mặc đến mọi lời nói, hành vi. Càng ngày tôi càng khẳng định niềm tin nơi cô. Cũng có một vài ánh mắt tò mò xăm xoi của những kẻ hàng xóm nơi Hương ở khi thấy một người đàn ông đáng tuổi cha lui tới ái ân với một cô gái trẻ đẹp. Nhưng tôi phớt lờ, vẫn đàng hoàng xuất hiện. Cô còn rất thông minh khi tự động ra công an phường khai báo tạm trú và nói rõ có chồng chưa cưới là tôi thỉnh thoảng đến thăm. Vậy nên người công an hộ tịch đã tỏ ra có thiện cảm. Từ đó, đám hàng xóm rỗi hơi cũng bớt nhòm ngó.
Chúng tôi đang bàn đến chuyện về chung sống hẳn với nhau vào cuối năm nay. Khi hỏi về những thủ tục ra mắt “nhà gái”, cô rất buồn, chỉ nói vắn tắt: xin anh hãy coi em như mồ côi. Sự thật em còn mẹ nhưng bà “từ” em từ lâu. Chính vì vậy nên em mới phải sa chân vào chốn bùn lầy như anh đã thấy. Lấy nhau, chúng ta chỉ cần đăng ký, không cần bất cứ thủ tục gì. Hiện tại, mẹ em và tất cả họ hàng nội ngoại không hề biết em làm gì, ở đâu, thậm chí có còn sống nữa không. Họ đã hoàn toàn bỏ rơi em từ lâu, nên anh yên tâm, không phải lo gì”.
Hương nói thật dễ hiểu. Tuy nhiên, tôi vẫn muốn biết rõ mọi chuyện. Gặng hỏi mãi, cô mới kể rõ. Nghe hết chuyện, tôi vô cùng bàng hoàng khi biết: Cô chính là đứa con riêng của người đàn bà từng là vợ tôi mấy năm.
Ngày ấy - cách đây đã mấy chục năm - tôi mê và đem lòng yêu Thu - tên mẹ của Hương. Lúc đó, Thu goá chồng, một mình nuôi đứa con nhỏ lên 2 tuổi - là Hương. Tôi khi ấy là trai tân, đã sẵn sàng lấy Thu làm vợ. Nhưng sau 3 năm chung sống, Thu đã phản bội tôi để chạy theo kẻ khác tuy thất học nhưng giàu có. (Tôi khi ấy chỉ là một cán bộ nhà nước, nghèo).
Người chồng sau của Thu đã hành hạ Hương tàn tệ khiến cô bé phải bỏ nhà đi lang thang tự kiếm sống năm 10 tuổi. Mải lo cho hai đứa con chung với gã chồng kia, Thu chẳng đoái hoài đến Hương, cũng đang tâm để Hương bỏ đi. Thế là cuộc đời xô đẩy Hương vào chốn bùn lầy để sau này trở thành ca-ve siêu hạng. Tôi thì từ đó ở vậy, mải mê lao vào sự nghiệp và thành đạt. Là trưởng phòng nghiệp vụ ở một cơ quan lớn, có tiếng tăm trong lĩnh vực hoạt động.
Vậy là tôi sắp trở thành chồng đứa con riêng của người đàn bà đã từng là vợ tôi dẫu chỉ vài năm. Nhớ lại hồi đó, tôi thực sự yêu thương Hương, coi như con mình dứt ruột đẻ ra. Cuộc đời quả là ngẫu nhiên, ngang trái. Tất nhiên là Hương không thể nhận ra tôi, vì gần 30 năm và khi ấy cô mới là đứa bé lên 3 tuổi.
Sau khi rõ ngọn ngành, tôi thực sự hoang mang vì có cảm giác như mình đang sắp làm điều tội lỗi. Về phía Hương thì vẫn vô tư, đang chuẩn bị tất cả để làm vợ trong cuộc đổi đời. Nhưng tôi cắn dứt khôn nguôi.
Tôi nên hành động thế nào? Có nên tiếp tục xúc tiến mọi việc theo kế hoạch đã định hay nói rõ sự thật với Hương? Thú thực là hiện tại, tôi rất yêu và thương Hương, không thể sống thiếu cô. Ngược lại, tôi biết chắc chắn là cô cũng sẽ rất đau khổ trước bất cứ một biểu hiện nào mang tính chất “lảng ra” của tôi.
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
'Lỗ tròn nhỏ' ở cuối chiếc bấm móng tay ẩn chứa một chức năng, thật tiếc nếu không sử dụng
Tử vi tuổi Hợi tháng 11/2024: Khai phá tiềm năng và đối mặt thách thức
Tử vi tuổi Tuất tháng 11/2024: Thử thách chồng chất, cần bản lĩnh vững vàng
Người xưa căn dặn: 'Người quá tốt bụng thì phước ít hơn', một khi bạn hiểu được những quy luật trời ban này, phúc lành sẽ tự đến trước cửa nhà bạn
Người xưa có câu: 'Nam không nên lấy Tứ Bạch, nữ không nên lấy Tam Hoa', câu này có ý nghĩa gì? Hiện tại còn áp dụng được không?
Người xưa có câu: 'Đám cưới không tặng ô, đám tang không đưa tiền phúng sau', là vì sao?