Trên đường chở anh chị mình từ bến xe quay về nhà, Tùng nghĩ buồn vô cùng. Anh giận vợ mình ích kỷ, chỉ bo bo giữ của và lo cho bản thân.
Tùng năm nay 38 tuổi, ở ngưỡng cửa của thành công và chín chắn. Trước đây, vợ chồng Tùng khá nghèo so với mặt bằng chung các bạn học. Tuy nhiên, từ khi bỏ công việc nhà nước ra mở công ty, Tùng ăn nên làm ra, thu nhập mỗi tháng từ 100-200 triệu đồng.
Sau gần 7 năm phải chịu cảnh đi thuê nhà, thấp thỏm lo âu chỗ ở với việc chuyển chỗ trọ đến gần chục lần thì năm ngoái vợ chồng Tùng cũng mua được một căn nhà 36 mét vuông, xây 5 tầng cùng với mua xe hơi hơn một tỷ. Cuộc sống hai vợ chồng vì vậy cũng "dễ thở" hơn bởi hai con đã lớn, kinh tế gia đình ổn định.
Tùng không rượu chè, gái gú, cờ bạc, chơi game, không qua đêm, thi thoảng phụ giúp vợ việc nhà, tiền kiếm được bao nhiêu đưa hết cho vợ nên luôn được hàng xóm, người thân quen khen ngợi. Trong khi đó, Thục - vợ Tùng là người phụ nữ nhan sắc trung bình, khá đảm đang, biết vun vén.
Vợ chồng Tùng sống tương đối hạnh phúc, mọi tài sản giá trị đều đứng tên chung hai vợ chồng. Tùng cũng không để ý vợ mua sắm, chi tiêu tiền bạc như thế nào bởi anh quan niệm "của chồng công vợ", "đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm". Anh sẵn sàng giúp đỡ bố mẹ vợ tiền sửa nhà gần 100 triệu, lúc khác lại cho vợ chồng em rể vay 50 triệu mua đất.
Bố mẹ Tùng ở quê, ông bà đều đã gần 70 tuổi, lại không có lương hưu nên năm ngoái Tùng bảo vợ: "giờ mình có điều kiện nên hàng tháng gửi về 5 triệu cho ông bà thêm tiền ăn uống, bồi bổ sức khỏe". Thục nghe chồng bảo vậy không phản ứng gì nhưng lại ra vẻ "mặt nặng mày nhẹ", chỉ gửi được dăm tháng, sau đó là tự Tùng chuyển cho bố mẹ.
Tết năm vừa rồi, vợ chồng Tùng thống nhất mừng tuổi cho tất cả các cháu 200 nghìn nhưng về quê nội, Tùng lại mừng tuổi 500 nghìn mấy cháu khiến Thục tức giận, cô bảo chồng "anh làm vậy là nhất bên trọng, nhất bên khinh đấy. Anh tưởng anh kiếm được tiền nên coi thường nhà ngoại chắc" khiến Tùng phải giải thích là "nhà mấy nhóc đó bố mẹ nghèo, anh mừng tuổi chúng để lấy tiền mua thêm sách vở". Vậy nhưng lý do đó vẫn không thuyết phục được Thục, cô dỗi chồng nguyên một cái Tết.
Theo dự định, tháng 12 tới, cả nhà Tùng sẽ đi châu Âu nhân dịp Giáng sinh và đón năm mới. Hai con của anh rất háo hức, khoe với bạn cả tháng nay.
Tháng trước, vợ chồng chị gái của Tùng từ quê lên chơi và hỏi vay vợ chồng anh 200 triệu để mua ô tô. Vừa nghe chị chồng hỏi, Thục đã bảo "ở quê anh chị có mấy khi đi đâu bằng ô tô, giờ thuê xe với taxi đầy" khiến chị chồng tái mặt. Anh chị nói: "Vợ chồng cậu mợ không muốn cho vay thì thôi, anh chị vay người khác. Có phải anh chị muốn oai và sĩ diện gì ô tô đâu, anh chị mua để cho cháu nó chạy xe dịch vụ, chứ ở nhà làm thuê chẳng được bao nhiêu". Tùng nghe anh chị nói vậy nóng mặt nên mới bảo: "Nhà em vừa rồi phải lo nhiều việc quá nên bí tiền nhưng nếu anh chị cần, chúng em sẽ thu xếp bằng mọi cách".
Ngay sáng hôm sau, vợ chồng chị gái Tùng bắt xe chuyến sớm nhất về quê và kiên quyết không vay tiền cậu mợ nữa. Trên đường chở anh chị mình từ bến xe quay về nhà, Tùng nghĩ buồn vô cùng. Anh giận vợ mình ích kỷ, chỉ bo bo giữ của và lo cho bản thân. Có lẽ tình thế này anh sẽ hủy chuyến đi châu Âu của cả nhà tháng tới. Càng nghĩ Tùng càng thấm câu, "giàu vì bạn, sang vì vợ", "cưới được đàn bà tốt, đàn ông có quyền hãnh diện cả đời vì cô ấy" và ngược lại…
Theo Gia đình & Xã hội
Thất vọng vì vợ ích kỷ, không cho chị chồng vay 200 triệu mua ô tô.