Đời sống

Tôi biết mình thờ ơ với mẹ chồng là sai, nhưng mỗi lần định tốt với bà, hình ảnh ôm con giữa đêm đói lả lại khiến tôi uất hận

DNVN - Tôi ám ảnh những đêm ôm con mà suýt để rơi con xuống đất vì quá mệt mỏi, bụng đói cồn cào nhưng không có gì để ăn.

Bỏ 1 miếng bông vào thùng rác rồi mới thấy: Lâu nay tôi tốn cả triệu bạc vô ích rồi / Cháu nội rõ ràng đỗ đại học nhưng dặn tôi nói dối bố mẹ rằng "đã trượt" khiến tôi bàng hoàng đau xót

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Ngày mới về làm dâu, tôi cũng là một cô con dâu ngoan hiền, chưa từng cãi lời mẹ chồng. Lúc đó, vợ chồng tôi chỉ có hai bàn tay trắng. Tôi mang bầu nên không đi làm được, còn chồng thì lên thành phố kiếm tiền gửi về.

Khi sống chung với mẹ chồng, vợ chồng tôi gặp khó khăn, thiếu thốn. Dù vậy, tôi vẫn cố gắng đóng tiền hàng tháng nhưng mẹ chồng chê ít. Chăm con dâu đẻ, bà nấu rất ít cơm, thức ăn thì chẳng có. Đã vậy, việc gì bà cũng đùn đẩy cho tôi. Hễ nằm nghỉ một chút là bà lại mắng mỏ. Tôi phải vừa bế con vừa làm việc khi vết mổ còn rỉ nước.

Vì không được nghỉ ngơi, tẩm bổ nên sức khỏe tôi suy giảm nghiêm trọng. Tôi phải chăm con suốt ngày đêm, nhưng mẹ chồng không giúp bế cháu dù chỉ một giờ. Sau 6 tháng, tôi bị trầm cảm nặng, đến mức từng suýt ôm con nhảy cầu.

Sau lần ấy, tôi hận mẹ chồng. Tôi lên thành phố sống cùng chồng, cuộc sống có khó khăn nhưng tinh thần tôi được thoải mái hơn. Từ đó, tôi không về thăm bà, và chồng tôi hiểu nên cũng không trách móc. Anh biết tôi ám ảnh chuyện cũ.

Sau này, miếng đất chúng tôi mua trước kia được đền bù. Chúng tôi dùng tiền đó để mua đất và kinh doanh, hiện tại đã sở hữu một số bất động sản và có cuộc sống khá giả hơn nhiều.

 

Mẹ chồng tôi xấu hổ vì chuyện cũ nên không dám tìm đến. Tôi cũng không muốn con mình gần bà, vì mỗi lần nhìn thấy mẹ chồng, ký ức đau khổ lại ùa về. Tôi biết chồng lén gửi tiền và thuê người chăm sóc mẹ, nhưng tôi làm ngơ.

Vài hôm trước, khi chồng đi công tác, mẹ chồng tôi đi khám bệnh. Không muốn gặp mặt bà, tôi nói sẽ đưa tiền để bà ra khách sạn ở, nhưng bà xấu hổ chuyện xưa nên chọn ra nhà kho ngủ. Bình thường, mẹ chồng đợi mẹ con tôi ăn xong mới ăn, hoàn toàn là do bà lựa chọn.

Hôm qua, con tôi đi học về và nghịch ngợm trong nhà kho. Ở lớp thằng bé có tiết thủ công, nó đã lấy áo của bà ra cắt nham nhở. Khi tôi biết thì đã muộn, áo của mẹ chồng đã bị cắt hết.

Tôi định mua áo mới cho mẹ chồng nhưng lại không thoải mái trong lòng, và bà cũng bảo không cần, nên tôi đã bỏ qua. Tối qua, chồng tôi về, thấy mẹ mặc áo rách, ăn cơm nguội, anh lặng lẽ kêu tôi vào phòng.

Chồng tôi chắp tay xin tôi bỏ qua quá khứ để mọi người sống hòa thuận. Anh nghĩ tôi ép mẹ chồng ăn riêng, cắt áo của bà. Tôi đã giải thích nhưng cũng ngẫm lại tất cả. Tôi phải làm sao để trút bỏ được sự thù hằn ấy?

 

1

Như Ý (T/H)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm