Đời sống

Tôi thấy mình như người thừa dù có bạn bè bên cạnh

3 năm cấp 3 là lúc mà mọi người vô tư, hồn nhiên nhất, có nhiều bạn bè nhất, còn tôi không khác gì một bà già.

Tất cả bạn bè, người quen đều không tin cậu chủ giàu có đẹp trai yêu một đứa công nhân quê mùa như tôi / Rời cuộc nhậu với bạn bè, tôi loạng choạng về nhà nhưng bừng tỉnh trước cái tát của mẹ: Vợ mày gặp nạn rồi con ơi!

Tôi vừa tròn 18 tuổi, đối mặt với khó khăn trước mắt tôi vô cùng hoang mang và lo lắng. Thời gian còn ít mà tôi lại chẳng ôn tập được bao nhiêu, học hành từ đấy cũng ngày càng giảm sút. Học là một phần, tôi còn hay tự so sánh bản thân với những người xung quanh. Người thì giỏi hơn mình, người thì nói chuyện lưu loát hơn mình. Tôi lúc nào cũng trong suy nghĩ rằng mình phải làm được như thế, mình phải giỏi hơn họ. Cuối cùng bản thân lại trở về vạch xuất phát như không tìm được lối ra. 3 năm học là khoảng thời gian đáng nhớ trong đời mà tôi chỉ thấy toàn chuyện không vui, lo nghĩ sợ hãi.

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

3 năm cấp 3 là lúc mà mọi người vô tư hồn nhiên nhất, có nhiều bạn bè nhất, còn tôi không khác gì một bà già, có bạn bè bên cạnh nhưng dường như bản thân chỉ là người thừa. Hồi trước cấp 2 tôi chỉ nghĩ rằng bạn bè cần mấy đứa thôi, lên cấp 3 mình sẽ nhiều bạn, nhưng giờ mới biết chỉ do mình tưởng tượng. Dù có cố thế nào bản thân cũng không thể nói chuyện một cách thoải mái được với các bạn, lúc nào cũng mang tính chất gượng gạo. Nghĩ nhiều tôi cũng lâm vào tình trạng chán chường, còn nghĩ đến việc tự tử cho nhanh để bố mẹ đỡ phải khổ nuôi một đứa con như vậy. Kỳ thi sắp tới, không biết tôi có qua được không. Đầu năm tôi còn ước thi đậu trường đại học tốp đầu nhưng kiểu này tôi còn sợ không đậu đại học, có khi không qua được tốt nghiệp nữa. Xin mọi người hãy chia sẻ cùng tôi.

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm