Đời sống

Tôi từ bỏ cơ hội việc làm tốt vì muốn ở cạnh mẹ

Mẹ giờ yếu lắm, tôi ở lại thì tháng còn về thăm được, chứ đi rồi ai thăm mẹ đây.

Vợ chồng tôi bị ép nhường phòng cho em gái / Đêm tân hôn, vợ đưa ra loạt "yêu sách" lạ lùng nhưng sự thật phía sau khiến tôi chỉ muốn bỏ đi ngay lập tức

Mẹ đã có quãng đời bất hạnh, khổ sở, nhưng có lẽ niềm vui lớn nhất là có được anh em tôi. Vậy mà cuộc sống bon chen, sự ham chơi, bồng bột của tuổi mới lớn đã làm mẹ khổ sở rất nhiều. Năm 1991, mẹ đi vùng kinh tế mới ở Đồng Nai. Lúc đó, mẹ 35 tuổi rồi. Không ai thân thích, vào đây mẹ làm thuê làm mướn.

Mẹ nhỏ lắm, cao chừng 130 cm, nặng tầm 35 kg, hồi đó vào mẹ làm thuê rồi gặp được người mà đáng lẽ là bố của tôi. Mẹ cũng có một tình yêu như bao người phụ nữ khác, chắc mẹ từng mơ và hy vọng về một gia đình hạnh phúc lắm, đặc biệt là khi biết mình đã có thai. Mẹ vui, viết thư cho người ấy để báo về cái thai vì hồi đó ông đang làm xa mà.

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Vài tháng sau ông về quyết không nhận cái thai, cả bên nội nữa, không ai nhìn nhận mẹ con tôi cả. Chắc lúc đó là khoảng thời gian khó khăn nhất trong cuộc đời của mẹ. Thời gian qua đi, khi siêu âm, biết thai đôi, mẹ vui lắm. Vào một buổi tối năm 1997, mẹ trở dạ, lên viện, bác sĩ bảo không đẻ thường được, phải mổ nhưng nguy cơ tai nạn rất cao. Dì tôi đành phải ký vào giấy cam kết. Hơn mấy tiếng sau, anh em tôi ra đời, lúc đó yếu lắm, phải vào trong nhà kính nằm. Hơn một tháng sau, ba mẹ con được đoàn tụ.

Cuộc sống cứ thế trôi đi, ngày chúng tôi đi học lần đầu thì gánh nặng ngày càng lớn. Chúng tôi cũng ngoan, đi học về chăn bò, mò tôm, câu cá, rồi nhận điều về cạo nữa. Chúng tôi càng lớn, mẹ càng yếu. Mẹ nhỏ nhắn mà làm việc không ngừng nghỉ, đêm về tay bà đau vì viêm khớp, phải bóp cả đêm, anh em tôi ngồi khóc. Có người đàn ông đến tìm hiểu nhưng mẹ chẳng quan tâm, có lẽ quá khứ làm mẹ mất niềm tin và hơn nữa là vì lo cho chúng tôi.

Rồi vì khó khăn nên em tôi nghỉ học giữa chừng. Tôi đi học xa nhà, có lẽ tính bồng bột của tuổi trẻ đã làm cho tôi quên mất ở nhà vẫn còn một người mẹ. Tôi trở nên ham chơi, lêu lổng, càng ngày càng tham gia các cuộc nhậu nhiều hơn rồi dính vào con đường phạm pháp khi nào không hay. Gần hết lớp 12, tôi đành bỏ học, phải học nghề để nuôi bản thân, nuôi mẹ và còn tương lai vợ con nữa.

Vừa rồi, có người gọi qua Thái Lan làm việc mà tôi chẳng muốn đi, tuy lương ổn nhưng xa mẹ nên tôi không nỡ. Mẹ giờ yếu lắm rồi, tôi ở lại thì tháng còn về thăm được, chứ đi rồi ai thăm mẹ đây, thà ít tiền mà còn mẹ còn con. Giờ tôi phải làm sao để tìm con đường đúng cho mình đi? Bởi tôi nghĩ đi đường nào cũng được nhưng phải có mẹ ở bên. Mong các bạn tư vấn, tôi suy nghĩ thế có đúng không?

 

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm