Đời sống

Trưởng phòng không ngần ngại chơi xấu bằng chiêu thức hạ đẳng, khiến tôi tiền mất tiếng mang

Tôi không đầu tư nhiều cho váy vóc, phấn son hay tụ tập bạn bè. Chỉ vì thế, không ít lần bị trưởng phòng đá xoáy.

Vừa nhìn thấy tấm ảnh quảng cáo ở studio ảnh cưới, tôi hầm hầm lao đến nhà người yêu làm loạn, cuối cùng xấu hổ muốn độn thổ / Tỉnh dậy không thấy chồng đâu, tôi khựng người trước việc này

Sau ba năm thử việc ở nhiều công ty, tôi quyết định vào làm tại trung tâm nghệ thuật tư nhân. Tuy không có ngoại hình nổi bật, không biết lấy lòng cấp trên nhưng tôi nhạy bén với công việc ở bộ phận truyền thông. Đồng nghiệp đa số là nữ giới, lại mỗi người một tính cách. Là người mới, tôi không đưa ra phán xét cá nhân về bất kỳ điều gì.

Tôi có sức trẻ, có sự nhiệt huyết với công việc nên được mọi người yêu quý. Phòng truyền thông sát cạnh ban giám đốc nên tôi thường xuyên có cơ hội được trò chuyện với sếp tổng. Không chỉ vậy, chị còn chỉ trực tiếp chỉ bảo, giúp đỡ tôi tận tình.

Tuy nhiên, cuộc đời chẳng khi nào hoàn hảo. Trái ngược với giám đốc, trưởng phòng của tôi lại khó tính, luôn hách dịch với nhân viên. Dường như chị ấy không vừa lòng việc tôi được sếp tổng ưu ái nên luôn bắt lỗi tôi từ những chuyện lặt vặt.

1

Dường như chị ấy không vừa lòng việc tôi được sếp tổng ưu ái nên luôn bắt lỗi tôi từ những chuyện lặt vặt. (Ảnh minh họa)

Trước giờ, tôi tiết kiệm được một khoản kha khá với dự định cuối năm sẽ sửa lại căn nhà cho bố mẹ. Vì thế, mọi khoản chi tiêu đều phải tiết kiệm từng chút. Tôi không đầu tư nhiều cho váy vóc, phấn son hay tụ tập bạn bè. Chỉ vì thế, không ít lần trưởng phòng đá xoáy tôi là kẻ ăn vận quê mùa nhất phòng.

Vì là môi trường sáng tạo nên chúng tôi không câu nệ trang phục phải "kín cổng cao tường", chỉ cần đáp ứng tiêu chí không quá phản cảm. Tôi luôn cẩn thận chọn giải pháp an toàn để khỏi bị rơi vào tầm ngắm của trưởng phòng. Một lần, tôi biết chị ấy mặc sơ mi trễ vai với soóc jean đi làm, liền mạnh dạn chọn cho mình chiếc váy kaki thanh lịch ngắn trên đầu gối.

Ngay khi thấy tôi xuất hiện với bộ trang phục ấy, trưởng phòng đã vội vàng gọi tôi vào phòng họp riêng và quán triệt: "Đến công ty, em mặc gì cũng phải biết nhìn trước ngó sau. Chị cũng đồ ngắn nhưng là thời trang hiện đại, không nửa mùa như em". Nói rồi, chị dẫn tôi ra xưởng thời trang của trung tâm nghệ thuật, chọn một chiếc váy và nói tôi đi thử.

a62

Chị chỉ cười nhẹ, nhắn thu ngân rằng sẽ thanh toán khi nào tôi được nhận lương. (Ảnh minh họa)

Tôi chẳng còn giữ kẽ, hỏi ngay chị về việc chi trả giá tiền. Chị chỉ cười nhẹ, nhắn thu ngân rằng sẽ thanh toán khi nào tôi được nhận lương. Tôi hỏi kín nhân viên thì mới giãy nảy khi biết giá thành của chiếc váy ấy là hơn 4 triệu. Đó là lần đầu tiên tôi mặc trên người chiếc váy giá trị hơn cả nửa tháng lương.

 

Tôi không dám trái ý cấp trên, còn ngoan ngoãn mang tiền xuống thanh toán ngay. Vì vẫn còn ấm ức, tôi tâm sự với người bạn thân đã từng làm ở đó 2 năm. Nó lớn tiếng mắng tôi nhu nhược, yếu mềm, đòi liên hệ với chị giám đốc để đòi lại công bằng cho tôi nhưng tôi không đồng tình.

Cả mấy ngày nay, tôi lơ lửng như người trên mây. Nửa tháng lương ấy là công sức tôi làm việc cật lực, nay bỗng dưng dốc cả vào chiếc váy "trên trời rơi xuống" chỉ vì yêu cầu vô lí của trưởng phòng xấu tính.

Nếu tôi vượt quyền, ý kiến lên giám đốc thì chắc chắn sẽ trở thành cái gai trong mắt chị ta, khó bề làm việc suôn sẻ. Nhưng giả sử tôi cứ nín nhịn thế này, có khi nào trưởng phòng sẽ tiếp tục "đì" tôi không thương tiếc? Tôi rối trí quá, mọi người giúp tôi với.

Theo M.N/Helino
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm