Đời sống

Vất vả dọn dẹp cả buổi tối mà đến lúc đi ngủ chồng còn đòi chăn gối, em từ chối và phải lĩnh ngay hậu quả cay đắng

Cay đắng hơn, mẹ chồng em nhìn thấy nhưng chỉ tặc lưỡi, bảo em tự lựa chọn đi hoặc ở, rồi bỏ vào phòng ngủ.

Nhà đang nợ chồng chất thì cô hàng xóm chạy sang đưa 1 cọc tiền nhưng lời thì thầm sau đó của cô ấy khiến tôi chao đảo / Được chị dâu cố tình tặng chùm cau hỏng nhân ngày sinh nhật, nào ngờ giữa buổi, chồng tôi tuyên bố một chuyện khiến chị bẽ mặt đứng lên ra về

Trái tim em rất đau. 22 tuổi, cái tuổi đang tràn đầy hoài bão và ước vọng thì em lại phát hiện mình có thai. Ngày tốt nghiệp đại học, em phải nịt bụng để mặc vừa áo dài lên nhận bằng khen nhưng em rất thương con và luôn muốn chào đón con ra đời. Hiện tại, em đang mang thai được 6 tháng rồi nhưng tương lai thì mờ mịt quá.

Khi biết em có bầu, gia đình em ai cũng sốc. Bố em giận dữ, đòi đuổi em ra khỏi nhà. Mẹ em khóc suốt, trách em dại khờ quá, rồi tương lai biết phải làm sao? Chồng em khi ấy cũng không chịu cưới. Nhưng bố mẹ anh ép buộc anh phải cưới vì không muốn mang tiếng hại đời con gái nhà người khác. Dù vậy, em cũng hiểu, họ "cực chẳng đã" mới cưới em thôi.

Lang thang trên đường lúc nửa đêm, em chếnh choáng và lạnh ngắt trong lòng nhưng nước mắt không sao rơi được nữa - Ảnh 2.
Ảnh minh họa.

Khi cưới, cái bầu trong bụng em đã 4 tháng rồi. Và từ đó đến nay, em sống trong sự ghẻ lạnh của chồng, sự lạnh nhạt của gia đình chồng. Vì có bầu nên em cũng không xin được việc làm mà chỉ ở nhà đợi lương chồng. Nhục nhã, tủi phận lắm chị ơi. Mọi việc nhà em làm hết. Chồng em đi làm về chỉ chơi game, ngủ mà thôi. Nhiều khi đau lưng, mỏi gối, bụng âm ỉ đau, em vẫn phải cố làm hết mọi việc vì không muốn bị mắng.

Đêm qua, chồng em nhậu say rồi ói khắp nhà. Em phải còng lưng dọn dẹp. Dọn xong rồi, người em mỏi nhừ. Em cố lê thân vào phòng nhưng vừa nằm xuống thì chồng em "đòi hỏi chuyện ấy". Em đẩy anh ra vì không muốn ảnh hưởng đến con và vì bản thân đã quá mệt mỏi. Không ngờ, anh ấy lại giơ tay đòi tát em, hung dữ đuổi em ra khỏi nhà. Bức xúc, ấm ức, em đi luôn. Cay đắng hơn, mẹ chồng em nhìn thấy nhưng chỉ tặc lưỡi, bảo em tự lựa chọn đi hoặc ở, rồi bỏ vào phòng ngủ.

Đau đớn, em bước đi lang thang vô định trên đường dưới cái nhìn tò mò của vài người đi bán hàng khuya. Đi một hồi, tim em đau lắm nhưng nước mắt lại chẳng còn để rơi nữa. Hiện giờ, em đang ở nhờ nhà một người bạn thân, cũng chính cô ấy đã ra đón em về. Em không biết phải đối diện với tương lai như thế nào nữa? Em nên làm gì bây giờ? Em tuyệt vọng quá.

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm