Tôi hứa với vợ sau đám cưới 1 năm sẽ ra ngoài ở riêng, nhưng giờ mẹ tôi ốm, tôi chưa thực hiện được nên vợ bỏ đi.
Hai vợ chồng tôi cưới nhau được hơn 1 năm, cô ấy kém tôi 4 tuổi. Hồi còn yêu nhau, tôi có hứa với vợ, sau này làm đám cưới xong sẽ phải sống chung với bố mẹ tôi khoảng 1 năm thì mới được ra ngoài ở riêng.
Điều kiện này không phải tôi đặt ra, mà do mẹ tôi đặt ra cho mấy anh em tôi từ hồi còn bé. Mẹ nói, sống cùng để mẹ hiểu tình con dâu, uốn nắn và định hướng, có thể tốt cho các con sau này.
Anh trai tôi hồi cưới vợ cũng phải sống chung với bố mẹ tôi 1 năm trời rồi mới dọn ra ngoài ở riêng. Bây giờ mẹ tôi và chị dâu vẫn rất thân thiết, nhiều người nhầm còn tưởng hai người là mẹ đẻ và con gái.
Còn vợ tôi thì khác, ngay từ hồi yêu, cô ấy đã phản đối việc sống chung với bố mẹ chồng, vì cho rằng mất tự do, không thỏa mái. Tôi nói trước với vợ là sống 1 năm sau đó ra ngoài ở riêng, vợ đồng ý và chúng tôi làm đám cưới.
Đúng theo kế hoạch thì chúng tôi phải ra ngoài ở riêng vào tháng trước, tức là 1 năm sau ngày cưới. Nhưng mẹ tôi lại đang ốm, nên cần người chăm sóc, anh trai và chị dâu thì không ở gần, vợ chồng tôi ở cùng bố mẹ nên tôi muốn đợi thêm thời gian nữa, khi nào mẹ tôi khỏe thì lúc đó mới tính đến chuyện ra ngoài ở riêng.
Nhưng vợ thì không chịu, cô ấy nằng nặc đòi ra ngoài ở riêng, rồi trách móc tôi không yêu thương, không tôn trọng, thất hứa với cô ấy, nói sau 1 năm mà hơn 1 năm lại thay đổi quyết định. Làm khổ cô ấy khi bắt phải sống với bố mẹ chồng.
Tôi đã phân tích với vợ mẹ tôi đang ốm để cô ấy thông cảm, nhưng vợ vẫn không nghe, đùng đùng bỏ về nhà mẹ đẻ sống cả tuần nay. Tôi phải nói dối với bố mẹ là cô ấy đi công tác, vì sợ mẹ tôi biết chuyện sẽ lại buồn.
Nhưng tôi cũng không thể giấu mãi được, nhất là vợ lại tuyên bố, nếu không ra ngoài ở riêng như lời hứa thì sẽ ly hôn.
Tôi không muốn ly hôn, vì rất yêu cô ấy, nhưng cũng không biết làm như thế nào để vợ hiểu và thông cảm với hoàn cảnh của tôi lúc này và chấp nhận sống chung với bố mẹ tôi một thời gian nữa.
Theo Đồng/Báo Đất Việt
Ảnh minh họa