Người hàng xóm kia chẳng thân thích gì, sao vợ tôi lại nhiệt tình giúp đỡ đến vậy?
Bên cạnh nhà tôi có một em hàng xóm mới chuyển đến sống được 2 tháng nay. Qua lời kể của vợ, tôi biết em ấy tên là Hằng, mới ra trường được hơn năm, công việc chưa ổn định.
Thấy bụng người hàng xóm ngày một to, tôi hỏi về bố đứa bé là ai? Vợ tôi buồn rầu nói Hằng trót có bầu với một người đàn ông và khi biết em ấy mang thai thì người ta bỏ đi.
Tính vợ tôi rất thương người, biết Hằng chịu nhiều thiệt thòi khi sắp là mẹ đơn thân nên cô ấy hỗ trợ rất nhiều thứ. Những khi nhà có đồ gì ngon, vợ tôi đều mang qua mời em ấy ăn. Lúc Hằng thiếu tiền qua mượn vài trăm nghìn, vợ tôi hào phóng cho luôn.
Ngày hôm qua, lúc tôi đang nấu ăn, thấy vợ đi shopping về, mang theo rất nhiều đồ sơ sinh, tôi ngạc nhiên hỏi. Vợ nói còn hơn một tháng nữa là Hằng sinh nở và muốn chuẩn bị thật tốt cho em ấy.
Sau đó vợ bảo tôi ngồi xuống ghế nói chuyện. Cô ấy nói Hằng còn trẻ, tương lai còn dài, em ấy mang thai bố mẹ người thân không ai biết. Hằng muốn sau khi sinh con xong, nhờ vợ chồng tôi nuôi vài năm. Em ấy sẽ đi lao động nước ngoài, hàng tháng gửi tiền về cho chúng tôi nuôi con.
Tôi nóng mặt bảo Hằng không thân thích, mắc mớ gì mà phải cưu mang. Tại sao Hằng không đưa con về cho bố mẹ nuôi?
Vợ tôi bảo bố mẹ em ấy mà biết được chuyện con gái không chồng mà chửa thì sẽ xấu hổ và từ mặt em ấy. Vợ nói các con đã lớn, bây giờ có thêm một đứa bé cũng vui cửa vui nhà. Vợ bảo rất quý Hằng, coi như em gái, không muốn nhìn thấy em ấy sống cảnh mẹ đơn thân túng quẫn, chật vật cả đời.
Tôi bảo nhỡ Hằng ra đi luôn, để con lại và không đoái hoài thì sao? Vợ bảo em ấy là người mẹ tốt, sẽ không làm thế, hãy tin và cho em một cơ hội. Nếu Hằng không đón con thì vợ chồng tôi sẽ coi bé như con và nuôi dưỡng đến lúc trưởng thành.
Nuôi một đứa trẻ con người khác không phải là dễ dàng. Tôi không biết phải khuyên vợ thế nào nữa mọi người ạ.
Theo Báo Tổ quốc
Ảnh minh họa.