Đời sống

Vợ sinh non 2 tháng, chồng giày vò vì nghi ngờ vợ ngoại tình, vợ làm một việc khiến chồng quỳ xuống xin lỗi

Tôi thật không ngờ, chỉ vì thói ghen tuông vô lối mà tôi đã tự tay giết chết chính hạnh phúc của mình, giờ tôi phải làm sao đây.

Hí hửng vì được bạn thân chụp ảnh cho khi đi du lịch nhưng đến khi nhìn "tác phẩm" cô gái mới "khóc ròng" / Chùm ảnh của con gái chứng minh sức mạnh của photoshop đúng là "ánh trăng lừa dối"

Chuyện của vợ chồng tôi cũng nhiều éo le, ngang trái, mong mọi người hãy cho tôi lời khuyên với.

Tôi yêu Hân từ khi cô ấy đang là sinh viên, còn tôi đã ra trường đi làm. Hân không phải là người quá nổi bật nhưng không hiểu vì sao tôi yêu em đến thế, say mê em đến thế. Hân có bạn trai, tôi biết, nhưng tôi vẫn kiên trì bên cạnh em.

Thời gian đầu Hân không yêu tôi, cô ấy thẳng thắn từ chối tình cảm và bảo tôi đừng theo đuổi nữa, bỏ cuộc đi nhưng tôi mặc. Thật sự lúc đấy tôi yêu đến mê muội, may mắn cho tôi khi Hân chia tay người cũ, tôi cũng không ra thực tình thế nào, chỉ biết khi cô ấy chia tay được 1 tuần thì đến tìm tôi, hỏi tôi có muốn làm người yêu cô ấy không. Tôi quá hạnh phúc nên gật đầu chấp nhận, tôi chờ giây phút này đã mấy năm rồi.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Yêu nhau vỏn vẹn được 1 tháng thì chúng tôi kết hôn theo nguyện vọng của Hân, cô ấy nói không muốn yêu lâu dài nữa.

Cưới nhau về không lâu thì cô ấy có bầu. Tôi đối xử rất tốt với vợ, yêu thương, nâng niu cô ấy từng ly từng tý, không để vợ phải động chân động tay việc gì nặng nhọc. Hân cũng vui vẻ, sống chu đáo với gia đình, bố mẹ tôi rất ưng.

Cho đến ngày tôi đang đi làm thì nhận được điện thoại báo tin vợ đẻ, đang trong bệnh viện. Tôi bất ngờ lao vào ngay, trong đầu ngổn ngang suy nghĩ, bởi vợ mới có bầu gần 8 tháng, sao có thể sinh. Nhất là vào viện, thấy vợ đã sinh xong, con trai gần 3 kg, khỏe mạnh... Đáng ra phải rất vui mừng thì trong lòng tôi dâng lên nỗi hoài nghi cực độ, sinh non hay đứa trẻ không phải con tôi?

Vì suy nghĩ đó ám ảnh, tôi xa lánh, hắt hủi vợ con. Tôi không nói ra nên vợ ấm ức khóc suốt, cô ấy không hiểu tôi nghĩ gì. Tôi thì chán nản, ngày nào cũng uống rượu say bí tỉ, về nửa đêm nửa hôm rồi giày vò, chửi bới, nghi ngờ vợ. Tôi cũng không biết tại sao mình lại thế nữa, cứ nhìn thấy vợ thấy con là tôi phát điên, phát rồ...

 

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Tôi chơi bời, bồ bịch, chán nản gia đình, có khi đi mấy ngày mới về. Cho tới một ngày, tôi về nhà rất khuya, bật điện lên thì thấy vợ ngồi ngay ở phòng khách, cô ấy đẩy cho tôi tờ đơn đã có chữ ký sẵn. Tôi sốc nặng, lúc này con mới hơn 3 tháng tuổi. Vợ bảo tôi ký đơn đi, cô ấy giải thoát cho tôi. Tôi run rẩy, điều này tôi không hề nghĩ đến, thực sự tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện bỏ vợ cả. Nhưng vợ tôi có vẻ dứt khoát, cô ấy nói không thể sống như này nữa, tôi không tin tưởng cô ấy, nghi ngờ cô ấy, bỏ mặc mẹ con cô ấy, cô ấy cảm thấy cô đơn trong chính ngôi nhà của chúng tôi. Rồi vợ đưa cho tôi một phong bì nữa, tôi mở ra rồi chết lặng khi thấy giấy xét nghiệm ADN, tôi và con là máu mủ ruột già.

Tôi quỳ xuống xin lỗi vợ, nhưng cô ấy khăng khăng không đồng ý. Ngày hôm sau, vợ xin mẹ tôi ôm con về ngoại. Tôi ân hận kinh khủng, giờ tôi không biết làm sao để vợ hồi tâm chuyển ý.

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm