“Quỷ dữ” vẫn lẩn quất ở Mường Chiềng
Bí ẩn sở thích "sưu tầm mỹ nhân" quái lạ của Thành Cát Tư Hãn / Điều kỳ lạ bên trong vườn bách thú Bình Nhưỡng
Năm 2010, khi đó, đường lên xã Mường Chiềng, một xã của người Tày và Mường thậm xa xôi, của huyện Đà Bắc, Hòa Bình, cực kỳ gian khó. Đường toàn đá hộc, ổ voi, ổ trâu, nên tôi phải đi xe máy từ sáng đến tận xế chiều mới đến trung tâm xã.
Ngày đó, trung tâm xã Mường Chiềng còn heo hút, lọt thỏm giữa rừng già âm u. Mường Chiềng là trung tâm của cả một vùng cuối đất Hòa Bình, nên có mấy quán ăn ven đường, phục vụ người đi buôn, cán bộ ở xa không về nhà được, và một số em học sinh ở nội trú.
10 "con quỷ" trong những sinh linh bé bỏng, tội nghiệp
Loạt bài 4 kỳ trên VTC News đã gây chấn động cả nước. Bỗng nhiên, cái tên Mường Chiềng nổi tiếng. Buồn thay, Mường Chiềng nổi tiếng không phải vì có thung lũng hoa mận, hoa mơ, không phải vì có suối nguồn róc rách, cảnh vật trữ tình, mà nổi đình nổi đám vì có những số phận “quỷ ám” làm đau xót bao con tim.
Tôi đang ngồi quán ăn lúp xúp, phóng ánh mắt ra con đường bụi cuốn mù mịt vì thi thoảng có xe máy chạy qua, thì thấy lẫn trong đám bụi là một cậu bé đang lúi húi bới đống rác. Cậu bé nhặt mấy thứ trong đống rác cho vào mồm ăn.
Tôi tò mò lại gần, thì bủn rủn tay chân, khi trước mặt là một cậu bé lở loét toàn khuôn mặt. Vai áo ướt đầm thấm máu và mùi thịt thối bốc ra rất khủng khiếp. Tôi hỏi gì, cậu cũng không nói, cứ lầm lũi bới rác bốc ăn như một con thú. Cậu bé ấy tên là Xa Văn Tâm, người Tày, con anh Xa Văn Quán.
Hỏi bà chủ quán, thì bà kể những câu chuyện kinh sợ ở xứ Mường Chiềng này. Theo bà, cũng như người dân nơi đây, thì bọn trẻ ở xứ này đang bị “quỷ ám”. Chỉ có “quỷ ám” mới gây ra căn bệnh lở loét hôi thối và rỉ máu khắp mặt và cổ như vậy. Tò mò tìm hiểu từ các cán bộ y tế, tôi thực sự kinh ngạc, khi ở xã Mường Chiềng có tới 10 trường hợp bị căn bệnh “quỷ ám” như cậu bé Tâm. Vùng đất đẹp đẽ như nàng tiên ngủ quên giữa núi rừng, bỗng một ngày, cách đây 30 năm, bị… “quỷ ám”. Người Mường đồn vậy. Họ sợ mảnh đất ấy lắm. 30 năm trước, một “con quỷ” đã đội lốt một đứa trẻ. Giờ đây, những “con quỷ” hiện về càng nhiều. Tổng cộng đã có 10 “con quỷ” ẩn trong những sinh linh bé bỏng, vô tội, thương tâm ở Mường Chiềng. Những đứa trẻ không làm gì nên tội, nhưng lại phải chịu một thứ cực hình, mà có lẽ, đồ tể, cai ngục tàn bạo nhất cũng không nghĩ ra được.
Tìm hiểu, gặp gỡ các nhân vật, tôi đã thực sự sợ hãi, lạnh người và rời Mường Chiềng với những giọt nước mắt lạc vào đá núi. Tôi biết rằng, vài câu chữ, chẳng làm được gì to tát để giúp những thân phận bị “quỷ ám” kia. Thế nhưng, không ngờ, loạt bài 4 kỳ trên Báo điện tử VTC News đã gây chấn động cả nước. Bỗng nhiên, cái tên Mường Chiềng nổi tiếng. Nhưng buồn thay, Mường Chiềng nổi tiếng không phải vì có thung lũng hoa mận, hoa mơ, không phải vì có suối nguồn róc rách, cảnh vật trữ tình, mà nổi đình nổi đám vì có những số phận “quỷ ám” làm đau xót bao con tim.
Thời điểm đó, Mường Chiềng bỗng trở nên tấp nập, bởi cả trăm đoàn từ thiện ở khắp cả nước kéo đến, để tìm cách giúp đỡ những số phận bi thảm này. Tiền và quà đến rất nhiều với họ. Báo điện tử VTC News cũng có ngót chục lần lên Mường Chiềng kéo dài suốt nhiều năm, lúc thì mang tiền, lúc thì dắt bò lên trao tặng cho họ. Tổng số tiền cả nước gom góp mang lên đến cả tỷ bạc, giúp họ vượt qua khó khăn, những thân phận “quỷ ám” có miếng cơm thịt cá, bồi bổ cơ thể, để chống chọi lại với căn bệnh tàn ác, khiến cơ thể suy kiệt.
"Quỷ dữ" vẫn lẩn quất
Tuy nhiên, điều ám ảnh tôi, là đi tìm câu trả lời cho căn bệnh này. Các giáo sư, tiến sĩ y khoa đầu ngành da liễu đã lên tận nơi khám xét, đưa vài em về Hà Nội điều trị tại bệnh viện. Nhiều em được đưa vào tận Sài Gòn, với máy móc, thiết bị hiện đại nhất để tìm ra căn nguyên bệnh tật, tìm hướng điều trị. Sau một thời gian nghiên cứu, thì các bác sĩ đầu ngành kết luận, những đứa trẻ ở Mường Chiềng bị căn bệnh mang tên “khô da sắc tố”, là căn bệnh mà y tế thế giới cũng bó tay. Bệnh này mang lỗi ở gen, nên chỉ điều trị được triệu chứng, giúp các em đỡ lở loét, đau đớn.
Nghe các chuyên gia y tế kết luận “bó tay”, tôi thực sự buồn. Những số phận “quỷ ám” như những con thú hoang bệnh tật sống côi cút trong rừng già không lúc nào thôi ám ảnh. Tôi vẫn không ngừng hết hy vọng, tiếp tục cầu nối đưa các chuyên gia y tế cả nước đến Mường Chiềng tìm hiểu căn bệnh này. Tất cả các thầy thuốc đông y có bài thuốc nào đặc biệt chữa viêm da cơ địa, tôi đều tham khảo và dùng thuốc của họ điều trị thử một vài trường hợp, để xác nhận tác dụng.
Hồi cuối năm ngoái, khi nghe tin một viện trưởng viện đông y ở Nga, tuyên bố rằng, ông cùng nhóm nhà khoa học ở Nga đã thành công trong việc bào chế thuốc đông y trị viêm da cơ địa, thậm chí lỗi gen từ việc ứng dụng công nghệ nano. Các hoạt chất của dược liệu được chẻ thành hạt nano rất nhỏ, thấm sâu vào vết thương để xử lý bệnh tật, thậm chí đi vào cả gen để sửa lỗi. Tôi đã xin của ông hàng trăm lọ thuốc, tặng mấy chục người bị viêm da cơ địa rất nặng và nhận thấy hiệu quả tốt.
Những mong có phép màu với các số phận “quỷ ám” ở Mường Chiềng, tôi đã mời ông về, rồi đưa ông lên tận Mường Chiềng. Vị viện trưởng này đã trực tiếp dùng thuốc điều trị cho các em, hướng dẫn cho các y tá ở trạm y tế xã Mường Chiềng cách bôi thuốc vào vết thương, rồi cả thuốc uống nữa. Được sử dụng thuốc tốt, bệnh tình một số em chuyển biến tốt. Các vết loét khô lại, lên da non. Tuy nhiên, vị viện trưởng nọ sinh sống, làm việc ở mãi nước Nga xa xôi, nên thuốc không gửi về đều được, tiền cước phí tốn cả chục triệu đồng, nên cứ hết thuốc một thời gian, các vết thương đã lành lại lở loét. Cả chục số phận bất hạnh, phải điều trị cả đời, họ nghèo rách nghèo nát, mà thuốc men từ Nga chuyển về rất đắt, họ không thể tài trợ mãi được.
Trăn trở chưa lời đáp
Lần gần đây nhất, là đầu tháng 4/2018, tôi trở lại Mường Chiềng, mang theo hai bọc thuốc loại mới của vị viện trưởng ở Nga. Tôi ghé vào nhà hai anh em Xa Văn Thao và Xa Văn Nhất. Hai anh em được bố mẹ xây riêng cho một căn phòng nhỏ dưới gầm nhà sàn. Nhất thì béo tốt, khỏe mạnh vì đáp ứng thuốc tốt, còn Thao thì quắt queo trong chăn, không ngồi dậy được. Căn phòng bốc ra thứ mùi thịt thối khủng khiếp, khiến người lạ bước vào phải chạy ra nôn thốc nôn tháo. Mấy số phận bị bệnh lâu năm, quá nặng rồi, cũng đang đau đớn trong vô vọng chờ tử thần dắt đi.
Trước khi rời Mường Chiềng, tôi ghé căn nhà sàn tìm gặp cô bé Xa Phương Thúy, nhỏ nhất và là bé gái duy nhất bị căn bệnh này. Hồi lên Mường Chiềng, Thúy mới 6 tháng tuổi và qua các vết trên mặt, giống như các trường hợp khác, mọi người biết ngay là bị căn bệnh “quỷ ám”.
Giờ bé Thúy đã gần 10 tuổi, đáng yêu và hoạt bát. Được chăm sóc sớm, nên khuôn mặt và phần vai cổ da mới chỉ nhăn nheo, khô mốc, chứ chưa lở loét và rỉ máu. Nhưng, nếu không có đủ miếng ăn để tăng sức đề kháng, không được điều trị kịp thời, không có thuốc tốt, thì số phận bé Thúy cũng sẽ bi thảm như những bệnh nhân khác ở vùng đất cám cảnh này.
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
CLIP: 500 anh em trâu rừng quyết tử chiến với con 11 sư tử cướp lại con non và cái kết đầy bất ngờ
Dê trên cao nguyên Tây Tạng: Có thể nhảy và chạy trên vách đá dựng đứng, tại sao không bị rơi?
Cứ sau 150 năm, người chết có thể tái sinh? Các nhà khoa học tiết lộ sự thật
Tại sao Từ Hi được mệnh danh là 'mỹ nhân đẹp nhất nhà Thanh'? Sau khi xem những bức ảnh năm 18 tuổi của bà thì mới rõ
Một hành tinh rất gần Trái Đất có thể đầy cá đang bơi lội?
Vén màn bí mật lịch sử khiến người Việt Nam gọi người Trung Quốc là ‘người Tàu’