Khám phá

Bí ẩn 'vùng đất chết' với dung nham sôi sục nhưng vẫn có người sinh sống

Đây được coi là "một vùng đất chết" với những dòng dung nham sôi sục chỉ cách bề mặt 20km. Tuy nhiên tại đây có người sinh sống và họ coi nơi đây là nhà.

Vùng đất giữa núi rừng được ví như “đệ nhất linh sơn” Việt Nam: Cảnh sắc mang đậm phong vị cổ xưa / Cây độc: Loài cây 'bị nguyền rủa' trên vùng đất thép Củ Chi, gần trăm năm nhắc tên vẫn sợ hãi

Vùng lõm Danakil (Danakil Depression) nằm trong sa mạc Danakil ở Ethiopia - một quốc gia thuộc châu Phi, được xem là nơi nóng nhất thế giới.

Với nhiệt độ vào khoảng 37-62 độ C quanh năm, lòng chảo Danakil được coi là một vùng đất "chết" hay "nơi khắc nghiệt nhất thế giới". Vùng này nằm ở Tam giác Afar, nơi giao nhau giữa đông bắc Ethiopia, nam Eritrea và vùng tây bắc Somalia.

Một nhà thám hiểm người Anh tên là Wilfred Thesiger đã mô tả về Danakil là "một vùng đất chết". Và điều này là có thể xảy ra. Chỉ có những con chim tuyệt vọng nhất cố gắng để đi qua khu vực cằn cỗi này, và thậm chí thử ít uống nước.

Bên dưới vùng trũng là dòng dung nham sôi sục chỉ cách bề mặt 20km. Lớp đất ở đây cũng đang ngày một mỏng đi do những chuyển động kiến tạo.

Thời tiết khắc nghiệt nhưng nơi đây vẫn có người sinh sống. Ảnh Vivien Cumming

Đất ở vùng lõm Danakil không giống với bất kỳ nơi nào trên thế giới, bởi nó được bao bọc bởi lưu huỳnh, muối và khoáng chất nên nó có mùi đặc trưng. Đối với vùng đất này, nước cực kỳ khan hiếm và trở thành mặt hàng quý giá vì vùng đất này có chứa lưu huỳnh nên không nhiều nơi có nước ngọt để uống. Có rất ít hồ chứa nước ngọt và hầu như lượng mưa trong năm là rất ít.

Tuy nhiên, Bất chấp thời tiết vô cùng khắc nghiệt, người dân Afar vẫn sinh sống và coi nơi đây là nhà.Vùng lõm này là nơi sinh sống duy nhất của người Afar. Ở vùng lõm Danakil, muối đồng nghĩa với tiền vì toàn bộ nền kinh tế nơi đây phụ thuộc vào hoạt động khai thác và buôn bán muối khoáng.

Người dân trong vùng thường sử dụng phương pháp và công cụ truyền thống như cuốc, dây thừng để khai thác muối. Họ cắt, đóng gói và chuyên chở muối ra khỏi sa mạc bằng lạc đà.

Trong khi du khách và các nhà thám hiểm tỏ ra khá mệt mỏi, người Afar trông vẫn rất thoải mái. Cơ thể của họ đã thích nghi với khí hậu khô nóng, bởi vậy họ cần ít thức ăn và nước uống hơn những người khác.

Dù sống trong cảnh thiếu thốn, người Alar rất hào phóng và sẵn sàng chia sẻ chút nước uống và lương thực ít ỏi của mình cho những vị khách xa lạ. Họ sống một cuộc đời đạm bạc trong những túp lều gỗ và thường xuyên di chuyển từ nơi này sang nơi khác cùng đàn gia súc của mình.

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm