Hòn đảo North Sentinel, thuộc quần đảo Andamanese ở vịnh Bengan nằm giữa Ấn Độ và Malaysia, là một hòn đảo nhỏ xa xôi cách biệt với thế giới bên ngoài. Theo thống kê, bộ lạc thổ dân trên đảo đã sống ở đây 60 nghìn năm. Họ có nước da sạm đen, thân hình thấp bé, là bộ tộc cuối cùng trên thế giới sống cách biệt với thế giới bên ngoài. Họ bảo vệ cuộc sống biệt lập của họ một cách cảnh giác, bất cứ người ngoài nào bước chân lên đảo đều phải chịu hàng vạn mũi tên từ các thổ dân.
Sau trận sóng thần Đông Nam Á năm 2004, chính phủ Ấn Độ đã phái một chiếc trực thăng đi thị sát tình hình thiên tai ở bộ lạc nguyên thủy này. Khi đi qua hòn đảo North Sentinel, một người đàn ông của bộ lạc vừa chạy trên bờ biển, vừa bắn cung tên về phía trực thăng.
Những người Sentinel ở đây chủ yếu sinh sống dựa vào săn bắn, giống như một nền nông nghiệp chưa từng trải qua bất kì hình thức phát triển nào. Đồ ăn của họ bao gồm hoa quả, quả hạch, các loại khoai, cá, lợn rừng, mật ong, trứng hải âu và trứng rùa biển. Ngôn ngữ của họ cũng hoàn toàn khác với các ngôn ngữ khác trong quần đảo.
Trên đảo không có cảng biển tự nhiên, xung quanh được bao phủ bởi các rặng san hô, ngoài việc cự tuyệt các vị khách nước ngoài, còn nhốt mình trong vòng san hô ấy. Những chiếc thuyền đơn giản của họ có thể chèo trên mặt hồ bình lặng.
Năm 188-, Maurice Portman, một vị quan chức chính trị Ấn Độ đã dẫn một đoàn người, lần đầu tiên tới hòn đảo đã biết này du lịch. SAu mấy ngày thám hiểm, Portman và các bạn của mình đã bắt được 6 thổ dân (2 người lớn và 4 trẻ em), đồng thời dẫn họ đến thủ phủ Port Blair của quần đảo Andamanese.
Tuy nhiên, lần hành động này đã kết thúc đau thương khi hai thổ dân bị chết vì bệnh tật. Họ đành phải tiễn bốn trẻ mồ côi về đảo, còn tặng bọn trẻ rất nhiều quà, coi như bù đắp cho nỗi mất mát gia đình của chúng.
Sau những năm 60 của thế kỉ 20, tất cả những nỗ lực tiếp cận hòn đảo North Sentinel đều không có kết quả. Năm 1974, một nhóm quay phim bị tấn công, đạo diễn bị bắn trúng tên vào đùi. Những câu chuyện tương tự cũng xảy ra nhiều lần. Sau nhiều năm thử tặng rất nhiều quà cho thổ dân, năm 1991, thế giới bên ngoài mới có chuyến tiếp xúc hữu nghị với người dân bản địa lần đầu tiên.
Tuy nhiên, những người dân bản địa do tiếp xúc với nhiều người ở bên ngoài, thấy có nhiều người chết vô cớ mà không thấy mắc bệnh tật gì, nên những nỗ lực tương tự với các đảo khác cũng đều kết thúc đau thương. Do vậy, một số đoàn thể đã kêu gọi không miễn cưỡng tiếp xúc với người Sentinel. Dưới áp lực đó, năm 1996, chính phủ đã từ bỏ kế hoạch tiếp cận người dân bản đại, đồng thời xây dụng khu biệt lập, cấm du khách lại gần.