Không phải Trương Tam Phong, càng không phải Vô Danh Thần Tăng, đây mới là nhân vật có nội lực "kỳ dị" nhất truyện Kim Dung: Đổi được cả dòng luân hồi, rất ít fan biết
Người đàn ông có hai khuôn mặt / Bí ẩn vật liệu giúp lăng mộ Võ Tắc Thiên “bất khả xâm phạm” sau hơn 1.300 năm, chỉ chuyên gia mới nhìn ra sự khác biệt
Nội công là một thứ trừu tượng trong truyện kiếm hiệp nói chung và tiểu thuyết Kim Dung nói riêng. Nó phục thuộc vào số năm tu tập, ngộ tính và môn tâm pháp nội công mình tu luyện. Chiêu thức dù có tinh xảo đến đâu mà nội công thấp thì cũng khó có thể phát huy uy lực. Trong rất nhiều các cao thủ của Kim Dung hầu như đều sở hữu nội lực vô cùng thâm hậu, để đánh giá sắp xếp được thì thường rất khó khăn và gây nhiều tranh cãi.
Ảnh minh họa.
Tuy nhiên nội lực không chỉ có tác dụng thi triển chiêu thức đả thương người khác mà còn có một số tác dụng khác. Thậm chí trong truyện của Kim lão tiên sinh, có một vài nhân vật không những sở hữu nội lực mạnh mà còn cực kỳ cổ quái, kỳ dị.
Trương Tam Phong
Trong lần Trương Vô Kỵ trợ giúp truyền chân khí khi bị Cương Tướng đánh trọng thương, Trương Tam Phong bỗng cảm thấy một luồng lực đạo vô cùng mạnh mẽ theo lòng bàn tay đi vào mình, tuy còn kém xa nội lực của ông về mặt tinh thuần chuyên nhất nhưng lại hàng hàng lớp lớp, liên miên bất tuyệt.
Trương Tam Phong khi ấy kinh hoảng, định thần nhìn sắc mặt Trương Vô Kỵ, thấy mắt chàng không lộ quang hoa, hiển nhiên đã đạt tới cảnh giới tuyệt đỉnh, bình sinh ông gặp chỉ có vài ba người như Giác Viễn Đại Sư, Quách Tĩnh hay Dương Quá. Còn đương thời, ngoại trừ chính ông ra không tìm ra được người thứ hai có mức độ tương đương. Chính cố nhà văn Kim Dung cũng rất đề cao nhân vật này khi nói rằng Trương chân nhân ngàn năm trước không ai hơn và ngàn năm sau cũng chẳng ai sánh bằng.
Không biết Trương Tam Phong có khiêm tốn không nhưng chuyện nội lực của ông ngang với 3 nhân vật kể trên là điều có thể hiểu được. Lý do là bởi ông chỉ học được có vài thành Cửu Dương Thần Công, còn lại là tự mình tập luyện, trong khi đó Quách Tĩnh luyện Cửu Âm Chân Kinh, Dương Quá tu luyện dưới dòng thủy triều, Trương Vô Kỵ và Giác Viễn Đại Sư đại thành Cửu Dương Thần Công nên tiến cảnh đột phá hơn nhiều.
Tuy nhiên có một điều Trương Tam Phong làm được còn các nhân vật khác thì hơi khó. Ấy là trong lần Du Đại Nam đại nạn khiến Trương Tam Phong trong lòng hết sức chấn động, không kịp hỏi han mà đi luôn vào phòng lấy ra một bình Bạch Hổ Đoạt Mệnh Đan. Miệng bình vốn gắn kín bằng sáp trắng nhưng lúc này không còn thì giờ mà cạy sáp mở ra, ông bèn đưa hai ngón tay bên trái bóp nhẹ khiến chiếc bình vỡ tan, lấy ra ba viên thuốc nhét vào miệng Du Đại Nam.
Ấy thế nhưng lúc này Du Đại Nam không còn tri giác, làm sao nuốt nổi? Trương Tam Phong hai tay dùng ngón cái và ngón trỏ hợp lại thành thế Hạc Chủy Kình, dùng đầu ngón tay trỏ điểm vào huyệt Long Dược trên đầu Du Đại Nam, cách vành tai 3 phân, vận nội lực day nhè nhẹ. Với công lực của ông hiện giờ, sử dụng Hạc Chủy Kình điểm Long Dược huyệt thì dù người có mới chết cũng phải hoàn hồn giây lát, vậy mà ông day đến 20 lần, Du Đại Nam vẫn không động đậy
Thạch Phá Thiên
Cẩu Tạp Chủng sau khi lĩnh hội được Thái Huyền Kinh thì tiến cảnh có lẽ tăng theo cấp số nhân. Chàng đột nhiên thấy luồng nội khí trong người rạo rực, bành trướng, rồi xung phá bảy - tám chỗ còn bị tắc nghẽn. Sau cùng nội khí trong người nàng chẳng khác nào 1 con sông lớn, nước chảy cuồn cuộn tử huyệt Đan Điền lên đỉnh đầu, lại từ đỉnh đầu xuống huyệt Đan Điền, càng chảy càng mau. Chưởng lực phóng ra rồi tinh lực lại càng đầy rẫy.
Tay phải của Thạch Phá Thiên cầm thanh kiếm vô hình, sử kiếm pháp Thập Bộ Sát Nhất Nhân. Tuy trong tay không có kiếm mà khí lạnh tràn khắp phòng. Cái cảnh giới này, thử hỏi các cao thủ dùng kiếm như Độc Cô Cầu Bại, Dương Quá hay Phong Thanh Dương liệu có thể sánh được?Kim Dung còn mô tả rằng bất luận là kiếm pháp hay chưởng pháp, nội công hay khinh công đều hòa hợp với nhau thành 1 khối, không còn có thể phân biệt được.
Tiêu Phong
Nội lực của Tiêu Phong luôn là 1 ẩn số của độc giả, phần lớn đều cho rằng thua thiệt so với các nhân vật còn lại. Lý do có thể là cựu bang chủ không có tâm pháp nội công độc đáo cho riêng mình. Một lý do nữa đó là việc trên núi Thiếu Thất, lúc Tiêu Phong đấu với Du Thản Chi và Mộ Dung Phục, Kim Dung đã nói rằng:"Chàng vốn người thần võ, vào cảnh ngộ càng bất lợi, dũng lực tiềm ẩn trong người càng có dịp phát dương, dùng chưởng lực dương cương số 1 thiên hạ là Hàng Long Thập Bát Chưởng đánh ra khiến Mộ Dung Phục và Du Thản Chi không cách gì đến gần mà Hàn Độc Băng Tằm cũng không thể vào người chàng được".
Thế nhưng Tiêu Phong phát chưởng như thế, nội lực tiêu hao rất nhiều, về sau thể nào chưởng lực cũng phải suy giảm - điều rất bình thường cao thủ nào cũng đều như vậy. Tuy nhiên sự thực là chàng đã đánh nhau với Phục và Chi biết bao hiệp, rồi lại đánh với Mộ Dung Bác đến lại Tàng Kinh Các. Ấy vậy mà khi đối chưởng với Vô Danh vẫn phát huy được sức mạnh của Hàng Long Thập Bát Chưởng thì quả là không phải dạng vừa.
Đặc biệt, Tiêu Phong đã từng làm được việc "cứu người chết sống lại". Nhớ khi xưa A Tử ám toán chàng nhưng nhờ phản xạ tuyệt luân đã né thoát khỏi nhưng phát chưởng tung ra đánh đánh "chết" A Tử. Còn nước còn tát, cựu bang chủ liên tục truyền chân khí không ngừng nghỉ, đi suốt tới mấy trăm dặm đến 1 thị trấn lớn, thấy tiệm thuốc bên ngoài treo bảng "Nho Y Gia Truyền Vương Thông Trị" chẩn bệnh miễn phí bèn ghé vào.
Nho Y cầm tay A Tử rồi đưa mắt nhìn Tiêu Phong, rồi lại bắt mạch A Tử lần nữa, lại nhìn Tiêu Pong, vẻ mặt khác lạ, đột nhiên đưa tay bắt mạch cho chàng."Ta xem ông cũng có bệnh, đầu óc thật khùng, tâm thần rối loạn đảo điên, cần phải chữa trị ngay đi (...) Vị cô nương này mạch đã ngừng, vốn dĩ chết rồi, có điều thân thể chưa cứng đấy thôi. Ngươi ôm cô ta đi tìm thầy thuốc làm gì, thế chẳng phải tâm thần rối loạn hay sao?". Tiêu Phong dở khóc dở cười nhưng ngẫm lại lời thầy lang này cũng có lý, đúng là A Tử chết rồi, chỉ còn nhờ chân khí của mình mà thoi thóp, thầy lang tầm thường, làm sao biết được?
Vô Danh Thần Tăng
Đừng so bất cứ nhân vật nào, từ võ công đến nội công với Vô Danh Thần Tăng bởi càng so sánh thì càng thấy họ đuối hơn hẳn vị thần tăng trong Tàng Kinh Các mà thôi.Ông chỉ là một vị sư quét chùa, mặc tăng bào màu xám, địa vị thuộc hàng thấp kém trong Thiếu Lâm Tự, dù vậy đó chỉ là "vỏ bọc" của một cao thủ đích thực. Vô danh thần tăng là vị sư Thiếu Lâm duy nhất luyện thành 72 tuyệt kỹ của phái Thiếu Lâm.
Võ công của Vô danh thần tăng lợi hại đến mức: Đánh chết cùng lúc 2 danh gia võ học Mộ Dung Bác và Tiêu Viễn Sơn chỉ bằng một chiêu thức nhẹ nhàng. Chưa hết, ông còn dùng chính nội công của mình để cứu Mộ Dung Bác và Viễn Sơn - hai người đã bị ông đánh chết. Hàng Long Thập Bát Chưởng của Kiều Phong lợi hại đến vậy nhưng với Vô danh thần tăng nguồn nội công ấy chỉ khiến vị cao nhân này lùi lại một bước.
Ngay cả khi Cưu Ma Trí dùng Vô Tướng Kiếp Chỉ đánh lén, chỉ lực cũng chỉ đến cách nhà sư chừng 3 thước liền đụng phải một bức tường mềm nhũn mà cực cứng rắn chặn lại, tan biến không chút dấu vết, càng không bật ngược lại. Huyền Sinh Huyền Diệt không thấy nhà sư phất tay gì cả nhưng thấy 1 luồng lực khí nhu hòa nhẹ nhàng nhấc mình lên quả là lạ lùng, nghĩ thầm thần công tiềm vận như thế này, tâm đến đâu lực đến đó tựa Phật pháp vô biên.
Đinh Điển
Nội lực của Đinh Điển có được xếp vào TOP hay không quả thật khó trả lời. Bởi tác phẩm Liên Thành Quyết có rất ít sự liên quan đến dòng chảy kiếm hiệp trong truyện Kim Dung. Chỉ biết trong "vùng trời" của mình, y gần như bất bại.
Còn nhớ khi xưa Địch Vân bị Vạn Khuê hãm hại, vu cho tội ăn cắp, cưỡng bức tiểu thiếp của Vạn Chấn Sơn, bị bắt tại trận. Năm ngón tay phải hớt đứt, xương tì bà xuyên thủng. Địch Vân chính thức thành kẻ tàn phế. Những ngày đầu Thích Phương còn vào thăm chàng nhưng về sau bặt vô âm tín, thậm chí sau đó còn về làm dâu nhà họ vạn.
Đinh Điển cứu Địch Vân từ cõi chết, đi ngược lại dòng luân hồi.
Địch Vân đau đớn thắt cổ tự vẫn. Thế nhưng "chết" rồi mà lại... sống lại. Tất cả là nhờ tuyệt kỹ Thần Chiếu Kinh của Đinh Điển. Họ Đinh nói với Địch Vân: Ngươi đã tắt thở được nửa giờ, nếu ta không dùng công phu độc môn cứu chữa thì trong thiên hạ chẳng còn người thứ hai nào vãn nổi. Đinh Điển còn kể thêm môn Thần Chiếu Kinh này mình đã tu luyện 12 năm và mới thành tựu 2 tháng nay, nếu Địch Vân tự tử sớm hơn 2 tháng thì muốn cứu cũng không nổi.
- Video: Tiết lộ nguyên nhân khiến Bồ Đề Tổ Sư không cứu Tôn Ngộ Không khi bị Phật Tổ nhốt dưới Ngũ Hành Sơn.
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Bộ lạc nguyên thủy mạnh nhất thế giới: xé xác dã thú bằng tay, ngồi xổm để sinh con cái
Tể tướng Trung Quốc nạp nhiều thê thiếp hơn cả Hoàng đế, vẫn sống thọ đến 104 tuổi
Danh tướng có chỉ số IQ cao ngất ngưởng ở Tam Quốc: Gia Cát Lượng thua xa, xuất thân danh giá, từng lừa được cả Tào Tháo
Người đàn ông vớt được vật lạ dưới sông, không phải cục vàng, đó là gì?
Con trăn đắt nhất thế giới trị giá 3,5 triệu USD, giống sinh vật thần tiên nhưng đang đứng trước nguy cơ tuyệt chủng!
Bộ lạc nữ duy nhất trên thế giới: Bắt cóc đàn ông mạnh để sinh con và đuổi họ đi khi mang bầu