Tam Quốc diễn nghĩa: Những câu nói nổi tiếng của Tào Tháo vẫn còn giá trị sau ngàn năm
Lời nguyền chết chóc ám ảnh kho báu khổng lồ của Mỹ / Giật mình thuyết âm mưu con người đặt chân lên Mặt Trăng
Trong lịch sử Trung Quốc, Tào Tháo là một trong những nhân vật gây tranh cãi nhất, nhưng người ta không thể phủ nhận những gì mà Tào Tháo đã làm được. Hình tượng Tào Tháo được mô tả khá tiêu cực, đặc biệt là trong tác phẩm Tam Quốc diễn nghĩa, thế nhưng tài năng và sự mưu lược của con người này đã để lại cho hậu thế những bài học vô cùng giá trị.
Trải qua thời gian dài của lịch sử, với những lời nói của Tào Tháo được ghi chép lại, đã cho thấy một con người tài năng lỗi lạc, những câu nói ấy, vẫn còn giá trị đến ngày nay khiến nhiều người phải suy ngẫm.
Thà ta phụ người trong thiên hạ, chứ đừng để người trong thiên hạ phụ ta- Có thể nói rằng đây là triết lí sống của Tào Tháo. Chính sự đa nghi của bản thân khiến ông không thể tin vào ai khác ngoài chính mình.
Với Tào Tháo, bất cứ ai bên cạnh cũng có thể trở mặt, quay lưng với mình, nên con người này chọn cách sống ngờ vực và luôn nắm thế chủ động chứ không bao giờ để bản thân bị đâm sau lưng. Còn đối với chúng ta, câu nói này ý muốn nhắc nhở đừng quá tin người mà hãy có chút đề phòng bởi không gì là không thể xảy ra ở cuộc sống này.
Không tin thì không dùng, đã dùng là phải tin - Đây chính là một trong những thuật dùng người giúp ông thành công trong sự nghiệp nhà binh của của mình. Trong bất cứ việc gì, một khi đã chọn thì phải tin vào nó. Lòng tin có sức mạnh rất lớn đối với cuộc đời mỗi người. Thắng hay bại cũng ở đó mà nên.
Kẻ nhận sai chẳng khác nào nói mình nhu nhược- Điều này ý muốn nói bản lĩnh của con người, luôn tin vào tài năng và quyết định của mình. Dù kết quả có như thế nào, thì tuyệt đối cũng không phủ nhận những gì mình đã làm được.
Biết sai sửa sai, nhưng không bao giờ nhận mình sai- Không nhận sai vì như vậy là nhu nhược, nhưng bản thân phải luôn biết điều khiến mình thất bại để lấy làm bài học lớn, khắc cốt ghi tâm và thay đổi để không đi vào vết xe đổ lần nữa.
Tại sao lòng bàn chân lại trắng hơn mặt và tay- Ở đây, Tào Tháo muốn nói rằng, đừng bao giờ phơi hết “ruột gan” của mình cho người khác biết cũng như để họ thấu rõ tâm can của mình, và người thông minh là người biết giấu những điều cần giấu.
Thắng bại là chuyện bình thường của binh gia - Đừng ngủ quên trên chiến thắng và đừng chết vì thất bại. Luôn lấy thất bại và chiến thắng để rút ra những bài học cho bản thân để bước những bước khôn ngoan hơn.
Ta nhẹ nhàng đi cũng như khi ta nhẹ nhàng đến, ta vẫy tay chào không một chút vấn vương - Luôn học cách đón nhận và buông bỏ đúng lúc, tuyệt đối không để tình cảm chi phối lí trí quá nhiều sẽ làm hỏng việc lớn.
Phàm những chuyện đại sự trong thiên hạ nên về nhà hỏi vợ, vợ bảo sao cứ làm ngược lại. Ắt sẽ thành công - Phụ nữ luôn rất cảm tính. Trước những việc quan trọng, họ thường sẽ đắn đo rất nhiều về những rủi ro có thể ập đến và đó cũng thường là tâm lí chung của con người.
Thế nên, với chuyện nhà binh, càng đi ngược lại với cảm tính thì họ càng dễ chiến thắng. Bởi việc đầu tiên là họ đã vượt qua nỗi sợ hãi của con người để chiến đấu, thì chiến thắng sẽ là điều dễ nắm bắt hơn.
Mỹ nhân trong thiên hạ điều tầm thường với ta, duy nhất chỉ có vợ của kẻ thù làm ta thích thú - Ở đây không phải ý muốn nói sự thích thú tầm thường giữa quan hệ nam nữ, mà ám chỉ đến thứ quan trọng nhất của kẻ thù.
Ở đây vừa hàm ý rằng, Tào Tháo muốn có được những thứ kẻ thù có và nắm thóp được điểm yếu của kẻ thù để tấn công.
Can đảm cẩn trọng, dám nghĩ dám làm mới có thể thành tựu sự nghiệp - Nam nhi chí lớn nhất định phải có bản lĩnh và can đảm, nhưng không được vồ vập mà điềm tĩnh suy xét. Có như vậy, thì mới tạo nên được những thành công và thành tựu trong sự nghiệp.
Không được khích nô sẽ làm giảm trí tuệ, không được oán hận sẽ giảm đi một nửa sức mạnh - Ở đây Tào Tháo lại chú trọng vào cảm xúc của con người trong khi hành sự, nếu không có cảm giác tức giận, oán hận thì nhiệt tâm cũng như trí tuệ sẽ ngày một thờ ơ, dễ dàng chẳng quan tâm đến điều gì nữa cả.
Dù bị người đời lấy tên để ám chỉ cho kiểu người tệ bạc, dối trá, bất nhân bất nghĩa, nhưng thực tế lại cho thấy, ông thực sự là một nhà quân sự, chính trị kiệt xuất bậc nhất thời Đông Hán. Là người lập nên chính quyền Ngụy Quốc trong thế chân vạc với Ngô Quốc (Tôn Quyền đứng đầu) và Thục Quốc (Lưu Bị đứng đầu).
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Dê trên cao nguyên Tây Tạng: Có thể nhảy và chạy trên vách đá dựng đứng, tại sao không bị rơi?
Cứ sau 150 năm, người chết có thể tái sinh? Các nhà khoa học tiết lộ sự thật
Vén màn bí mật lịch sử khiến người Việt Nam gọi người Trung Quốc là ‘người Tàu’
Một hành tinh rất gần Trái Đất có thể đầy cá đang bơi lội?
Việt Nam phát hiện nhiều thú quý hiếm, có loài đang nguy cấp, được thế giới truy lùng ráo riết
Một con cua có thể đầu độc 40.000 con chuột, tại sao cua lại độc? Chất độc đến từ đâu?