Tây Du Ký 1986: Dù đứng đầu Tam giới, tại sao khi Tôn Ngộ Không đại náo thiên cung, Ngọc Hoàng lại sợ hãi đến trốn cả vào gầm bàn?
Hé lộ lý do Nhị Lang Thần được Quan Âm Bồ Tát giao nhiệm vụ đi bắt Tôn Ngộ Không / Đây là vị đại thần mạnh nhất trong Tây Du Ký, dù chỉ xuất hiện một lần nhưng Ngọc Hoàng kinh hãi, ngay cả Như Lai cũng phải kính nể
"Tây Du Ký" là một trong tứ đại danh tác của văn học cổ điển Trung Hoa, nổi bật với những câu chuyện thần thoại và quái vật đầy màu sắc. Trải qua nhiều thế kỷ, tác phẩm này vẫn thu hút đông đảo người đọc, và theo thời gian, các câu chuyện trong đó trở nên tươi mới hơn, thậm chí còn ảnh hưởng đến các hệ thống thần thoại khác.
Với sự phát triển mạnh mẽ của ngành điện ảnh và truyền hình, nhiều phiên bản chuyển thể của "Tây Du Ký" đã được ra mắt và nhận được sự đón nhận nồng nhiệt từ khán giả. Đặc biệt, phiên bản truyền hình "Tây Du Ký" sản xuất năm 1986 đã trở thành kinh điển và in sâu trong lòng nhiều người xem. Tác phẩm này không chỉ được yêu mến mà còn ghi dấu ấn mạnh mẽ trong ký ức nhiều thế hệ.
Mặc dù "Tây Du Ký" rất nổi tiếng, nhưng không phải ai cũng từng đọc qua nguyên tác. Ngược lại, phiên bản truyền hình lại có sức lan tỏa rộng rãi và dễ tiếp cận hơn, khiến nhiều người chủ yếu tiếp cận tác phẩm qua màn ảnh nhỏ, đặc biệt là phiên bản năm 1986.
Tuy nhiên, phiên bản truyền hình này vẫn còn một số chi tiết gây tranh cãi, nổi bật nhất là cảnh Tôn Ngộ Không đại náo Thiên Cung, khiến Ngọc Hoàng hoảng sợ và phải trốn dưới gầm bàn. Chi tiết này hoàn toàn không phù hợp với ý đồ của tác giả trong nguyên tác và có thể được coi là sai lầm lớn nhất của bản chuyển thể này, phần nào liên quan đến niềm tin Phật giáo của đạo diễn.
Tôn Ngộ Không vốn là một con khỉ đá, được khai sáng bởi Bồ Đề Tổ sư, rồi sau đó trộm đào và tiên đan, cuối cùng bị luyện trong lò của Thái Thượng Lão Quân.
Trong nguyên tác, khi Tôn Ngộ Không làm loạn Thiên Cung, Ngọc Hoàng không xuất hiện trong cảnh đó. Thay vào đó, Tôn Ngộ Không bị Vương Linh Quan, một cận vệ của Hoàng đế Trấn Thành, ngăn cản. Sau khi cuộc đấu giữa hai bên kéo dài hàng trăm hiệp mà không phân thắng bại, Ngọc Hoàng đã mời Phật Tổ Như Lai đến để giải quyết tình huống.
Khi Như Lai xuất hiện, ông đã trách Tôn Ngộ Không vì hành động bồng bột và thiếu hiểu biết của mình. Theo Như Lai, thời điểm đó, toàn bộ Tam giới đều nằm dưới quyền cai quản của Ngọc Hoàng, và dù Phật giáo có ảnh hưởng mạnh mẽ, nó vẫn chỉ là một phần của hệ thống quyền lực rộng lớn hơn do Thiên Đình điều hành. Trong hệ thống quyền lực đó, có nhiều vị thần và trưởng lão nắm giữ sức mạnh tối cao, và Ngọc Hoàng đứng ở vị trí tối cao.
Ngọc Hoàng trong nguyên tác không hề yếu đuối như hình ảnh trên truyền hình. Ông là Thiên Tôn Tam Giới, được các vị thần tôn kính, địa vị và pháp lực vượt trội so với Như Lai. Khi Như Lai đến Thiên Đình, ông phải đợi để gặp Ngọc Hoàng và chỉ xưng mình là "bần tăng", trong khi gọi Ngọc Hoàng là Đại Thiên Tôn, thể hiện rõ sự tôn trọng và địa vị cao quý của Ngọc Hoàng.
Như vậy, chi tiết Ngọc Hoàng trốn dưới gầm bàn trong phiên bản năm 1986 không chỉ sai lệch so với nguyên tác mà còn làm giảm bớt sự uy nghi và quyền lực của nhân vật này trong câu chuyện.
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Ở Việt Nam có một bộ tộc bí ẩn: Không mặc quần áo, dùng 'phép thuật' để tránh thai
Tiết lộ về phong tục của bộ lạc nguyên thủy ở châu Phi: Phụ nữ không bao giờ mặc áo, cả đời không tắm, đàn ông được lấy nhiều vợ
Bộ lạc nguyên thủy mạnh nhất thế giới: xé xác dã thú bằng tay, ngồi xổm để sinh con cái
Tại sao trái đất nặng 60 nghìn tỷ tấn lại có thể lơ lửng trong không gian mà không rơi?
Tể tướng Trung Quốc nạp nhiều thê thiếp hơn cả Hoàng đế, vẫn sống thọ đến 104 tuổi
Danh tướng có chỉ số IQ cao ngất ngưởng ở Tam Quốc: Gia Cát Lượng thua xa, xuất thân danh giá, từng lừa được cả Tào Tháo
Phân cảnh Ngọc Hoàng chui gầm bàn khi Tôn Ngộ Không đại náo thiên cung trong phim Tây Du Ký 1986.