Nhận thấy tác hại của thuốc lá, một vị vua đã ra lệnh cấm quan lại và người dân hút thuốc.
Phía sau sự thật về lần 'tự sát hụt' của hoàng đế Napoleon /
“Độc lạ” biệt danh 6 nước gắn liền hình dáng lãnh thổ
Theo ghi chép của Lê Quý Đôn, năm Ất Tỵ, đời Cảnh Trị (1665), vua hai lần hạ lệnh nghiêm cấm hút thuốc, lùng bắt người trồng thuốc, bán thuốc, hoặc hút trộm... nhưng không tuyệt được. Nhiều người khoét tre làm ống điếu, hoặc chôn giấu điếu sành xuống đất mà hút. Tàn đóm còn lại, thường gây hỏa hoạn. Lâu lâu bỏ lệnh cấm ấy, dân gian lại hút như thường”.
Lê Huyền Tông (1654-1671) có tên thật là Lê Duy Vũ hoặc Lê Duy Hi, là vua thứ tám của nhà Lê Trung Hưng và thứ 19 của nhà Hậu Lê. Vua trị vì từ năm 1662 đến năm 1671.
Lê Huyền Tông là con thứ 2 của vua Lê Thần Tông, vị vua đầu tiên trong sử Việt lấy vợ phương Tây và có 2 lần lên ngôi. Thân mẫu vua là cung phi Phạm Thị Ngọc Hậu (tên khác là Phạm Thị Ngọc Oanh), quê ở làng Quả Nhuệ, huyện Lôi Dương (nay là huyện Thọ Xuân, Thanh Hóa).
Sau khi vua Lê Thần Tông băng hà, triều thần cùng nhau tôn hoàng thái tử Lê Duy Vũ khi đó mới 9 tuổi lên ngôi hoàng đế vào tháng 11/1662, đại xá thiên hạ và lấy năm sau làm Cảnh Trị năm thứ nhất.
Sau khi vua Lê Huyền Tông qua đời khi mới chỉ 17 tuổi, tiếc thương cho ông vua yểu mệnh, Đại Việt sử ký toàn thư viết rằng: “Vua tính trời nhân hậu, vẻ người nghiêm tĩnh, những năm ở ngôi, trong nước trị yên, thóc lúa được mùa, cũng đáng là bậc vua hiền, ở ngôi không được lâu, thật đáng tiếc”.
Lê Huyền Tông mất ngày 15/10/1671 (Tân Hợi), lúc mới 17 tuổi, triều đình đặt thụy hiệu là “Mục hoàng đế”. Thi hài vua được rước về làm lễ táng tại lăng Quả Thịnh thuộc quê mẹ ở xã Quả Nhuệ, huyện Lôi Dương (nay là huyện Thọ Xuân, Thanh Hóa).
Theo Nguyễn Thanh Điệp/Zing