Khám phá

Tiết lộ chuyện "tuyển gái" của con trai Lâm Bưu

Núp dưới danh nghĩa đi tìm nhân viên phục vụ ở nhà khách cán bộ cao cấp, Lâm Lập Quả đã hại đời không biết bao nhiêu cô gái có nhan sắc.

Lửng mật ra đòn hiểm, xơi tái trăn châu Phi khổng lồ / Ăn no 'phè phỡn, trăn' khổng lồ nằm vật giữa đường và kết

Cuộc “thi tuyển" lạ lùng

Tháng 5/1970, Lâm Lập Quả cho thành lập “tổ tuyển người” ở ngay tại trung đoàn Không quân số 4 và đặt tên là Tổ Thượng Hải. Ban đầu tổ có 8 người gồm những cá nhân được tin cẩn nhất. Sau này nhân viên trong tổ này lên tới hơn 20 người.

Cương vị của Lâm Lập Quả khi đó là Phó trưởng ban tác chiến Không quân nhưng dựa thế cha, y có thể chỉ huy và điều động tất cả mọi người trong Không quân. Do vậy việc “tuyển người” xấu xa của y được giữ rất kín. Chỉ đến sau khi Lâm Bưu bị hạ bệ thì vụ này mới lộ ra ánh sáng.

Biết việc làm không hay ho gì, Lâm Lập Quả chỉ đạo cho các nhân viên của tổ tuyển người tuyệt đối không để lại bút tích nào về việc này. Tuy nhiên, có một nhân viên họ Đào lại nghĩ khác nên đã ghi chép rất tỉ mỉ theo thứ tự thời gian các hoạt động của họ Lâm tại Thượng Hải. Khi vụ việc vỡ lở, chính nhờ cuốn sổ này mọi người mới rõ những việc làm đồi bại của Lâm Lập Quả.

Lâm Bưu một thời được Mao Trạch Đông chọn là người kế nghiệp. Dựa vào chiêu bài con trai của người kế tục sự nghiệp, Lâm Lập Quả đã hại đời nhiều cô gái ở Thượng Hải và nhiều nơi khác. Ảnh: Wikipedia.

Mỗi khi tới Thượng Hải, Lâm Lập Quả đều tới ở trong khu nhà khách của Trung đoàn Không quân số 4. Tại đây, y sẽ tham gia trực tiếp vào các chuyến tìm người đẹp. Cuốn Chuyện đời thường của các chính khách cho biết: Tổ Thượng Hải có nhiều mánh khóe “tăm người”. Cách thứ nhất là “bám đuôi”. Phát hiện thấy gái đẹp thì bám riết lấy và tìm mọi cách có bằng được.

Thời gian họ bám đuôi là nhằm vào các giờ đi làm của các nhà máy, trường học, cơ quan cửa hàng… Lúc đó dòng người nườm nượp không ngớt. Khi Lâm Lập Quả phát hiện thấy một cô gái trẻ xinh đẹp liền lệnh cho lái xe “bám theo” tới tận nhà máy hoặc trường học của cô gái mới thôi”.

Ở đây, họ sẽ vào đơn vị của cô gái và đưa giấy giới thiệu của quân đội ra nói là đi tuyển văn công hoặc nhân viên quân y cho một binh chủng đặc biệt. Mục đích là để xin hồ sơ của cô gái đó xem tên tuổi, việc chồng con, hoàn cảnh gia đình.

Bước tiếp theo, cô gái sẽ được mời đến văn phòng của bộ phận tổ chức nhân sự. Sẽ có hai quân nhân gặp cô. Một người trò chuyện còn người kia đứng cạnh chỉ mân mê cái xắc cốt và thi thoảng mới hỏi một câu. Thực chất bên trong cái xắc cốt có giấu máy ảnh để chụp lại ảnh các đối tượng mang về gắn kèm lý lịch cô gái cho Lâm Lập Quả xem.

Một cách khác là chọn trực tiếp vì cách bám đuôi tốn sức tốn thời gian. Một lý do khác là có lần họ Lâm đã suýt “đi toi” khi đi bám đuôi một cô gái. Số là mải bám theo bóng hồng, người cầm vô lăng bị láng tay lái làm xe húc vào cột điện. May là xe đi chậm nên không việc gì.

 

Cách tuyển trực tiếp là hơn 20 tổ viên của tổ Thượng Hải xông thẳng xuống các nhà máy, trường học… rồi thông qua lãnh đạo ở các nơi đó để xuống cơ sở tìm hiểu. Các đơn vị trọng điểm như các đoàn văn công thì họ Lâm tự đi xem biểu diễn, luyện tập để chọn.

Những con mồi sa bẫy

Sau khi mang ảnh về, họ Lâm và các “đệ tử” so sánh một lần nữa rồi lập ra một tập hồ sơ của các người đẹp được chọn. Kế đó, họ sẽ đi “làm công tác tư tưởng” để các cô gái đó chịu nhập ngũ. Cuốn Chuyện đời thường của các chính khách viết: “Quả là những cô gái đáng thương, có cô muốn làm diễn viên văn công, có cô lại mơ ước điều kiện làm việc ưu tiên trong các cơ quan lãnh đạo quân đội, thậm chí có cô chỉ mơ ước khoác bộ quân phục để khỏi phải đi miền núi, về thôn quê… Thế là họ bị lừa gạt, đi kiểm tra sức khỏe để nhập ngũ”.

Gia đình Lâm Bưu. Ảnh: Internet

Việc đầu tiên sau khi nhập ngũ, các mỹ nữ vào lớp học với nội dung chính là “bài nói chuyện” của Phó trưởng ban Lâm Lập Quả. Các lớp học này nhiều khi chỉ có 1 người.

 

Đợi cho họ quen môi trường quân đội, họ Lâm sẽ gặp riêng để “nói chuyện”. Nơi nói chuyện chính là khu nhà khách của Trung đoàn 4 Không quân mà y thường ở khi đến Thượng Hải.

Các buổi nói chuyện thường vào buổi tối và đên 11 giờ, nhà bếp sẽ mang điểm tâm và rượu lên. Còn các nhân viên của Tổ Thượng Hải thì ở dưới tầng 1 chờ và coi như trực ban. Trong lúc “trực ban” này không được bỏ ngang cũng không được tùy tiện lên lầu. Có điều gì cần họ Lâm sẽ ấn chuông.

Với cô nào, họ Lâm cũng chỉ có một bài duy nhất là đưa ra cái bóng của cha hắn là Lâm Bưu. Họ Lâm sẽ dẫn dắt để cho cô gái đối diện nhận ra hắn là con trai của vị “kế tục sự nghiệp”. Đến lúc đó coi như đạt thắng lợi bước đầu và họ Lâm sẽ tấn công bước quyết định để giở trò đồi bại.

Theo ghi chép của nhân viên họ Đào đã nói trên, khá nhiều cô gái đã bị họ Lâm làm nhục trong những cuộc nói chuyện đó. Nhưng cũng một nửa trong số họ đã cự tuyệt và chống trả đến cùng. Tất nhiên số phận họ sau khi cự tuyệt dục vọng của họ Lâm là phải đi làm lính gác ở một nơi hẻo lánh, sống cuộc đời cách li hẳn với thế giới bên ngoài vì sợ họ “ăn nói” lung tung làm lộ điều cơ mật.

Trong cuốn sổ của nhân viên họ Đào thường ghi “Ngày… tháng … năm, Phó trưởng ban nói chuyện với cô…, 10 giờ vào tiệc, đến 3 giờ sáng kết thúc, đưa về” hoặc “Ngày… tháng… Phó trưởng ban gặp cô… nói chuyện, 12 giờ đêm ăn tối, cho tới úc trời sáng. Sáng ra, Phó trưởng ban nói: Đêm qua đã phạm sai lầm về đường lối”.

 

Cái gọi là “phạm sai lầm về đường lối” có nghĩa là y đã chiếm đoạt được một cô gái trinh trắng. Đáng nói, không chỉ Thượng Hải, Bắc Kinh, Hàng Châu, Quảng Châu đều có những cứ điểm bí mật để phục vụ cho dục vọng của Lâm Lập Quả. Rất may Lâm Bưu cùng thế lực của nhà họ Lâm mất quyền lực năm 1971, nếu không thì không biết danh sách những cô gái bị lừa gạt còn dài đến đâu.

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm