Tin tức - Sự kiện

Mẹ bệnh thần kinh với bốn đứa trẻ mồ côi bố

Chồng chị mất do cơn bạo bệnh, để lại cho chị 4 đứa con thơ nheo nhóc và số nợ hơn 100 triệu. Giờ đây, bệnh thần kinh từ thời con gái tái phát lúc tỉnh lúc mê, chị không có khả năng lao động nên 3 đứa con đang tuổi đến trường có nguy cơ dang dở việc học.

Hoàn cảnh bi đát mà chúng tôi nhắc đến là chị Trần Thị Hoa (SN 1982), trú tại thôn Trường Thanh, xã Xuân Trường, huyện Nghi Xuân, tỉnh Hà TĩnhChị vốn có tiểu sử bệnh thần kinh, được gia đình chạy chữa bệnh tình thuyên giảm đến tuổi lập gia đình có anh cùng thôn Mai Văn Thành (SN 1977), thương yêu chị, cả hai nên vợ chồng.

5 mẹ con chị Hoa lay lắt sống qua ngày.

Gia đình hai bên nội ngoại ai cũng nghèo, chị thì đau ốm triền miên,chồng nghề nghiệp không ổn định,gia đình anh chị thuộc diện nghèo khó10 năm chung sống anh chị có 4 đứa con, hạnh phúc chưa được bao lâu thì bi kịch ập đến, năm 2013 anh bị căn bệnh ung thu gan, gia đình cố gắng vay mượn nhưng không cứu chữa được, lúc người chồng mất đứa con trai út Mai Thanh Lành vừa mới 13 ngày tuổi.

Vì quá đau thương, chị không vượt qua được cú sốc mà không lâu sau ngày anh mất bệnh thần kinh của chị tái phát.  “Mỗi lần nó lên cơn, tôi phải ôm thằng út đi trốn, mấy đứa lớn chưa kịp chạy bị mẹ nó cho no đòn, mọi đồ đạc trong nhà bị đập phá hết”, mẹ chị Hoa, bà Trần Thị Thư, xót xa kể

Khi tiếp xúc với chúng tôi, chị kêu toàn thân đau nhức, rồi bật khóc như đứa trẻ, bà Thư phải cho chị uống thuốc giảm đau. Bệnh tình chị như thế,nhưng vì gia đình quá nghèo khổ nên người mẹ già chỉ có thể cho con uống đôi ba liều thuốc tây giảm đau, chứ không đưa đi bệnh viện nên bệnh tật ngày càng nặng.

Trừ những lúc bệnh tật hành hạ không ý thức được, còn lại chị cũng thương con theo bản năng của một người mẹ.“Bản thân làm một người mẹ, mà chị không lo  nỗi cho các con nhiều lúc còn hạnh hạ chúng, con thiếu ăn, thiếu mặc là lỗi của chị, nhưng vì bệnh tật nên chị cũng bất lực trước số phận”, nước mắt ngắn dài chị tâm sự.

Những bữa cơm không cá thịt.

Ba đứa lớn con chị Hoa,Mai Tuấn Anh (12 tuổi), Mai Bình An (9 tuổi), Mai Quang Ánh (7 tuổi), hoàn cảnh thiếu đi người cha để uốn nắn, mẹ thì bệnh tật quanh năm nhưng các em vẫn chăm ngoan. Những bộ quần áo các em mặc trên người, sách vở đi học ... tất các mọi thứ đều đồ cũ của hàng xóm cho các em. Bữa ăn của các em chỉ ăn cơm với mắn ruốc, bữa đói bữa no.

Trong tiết trời rét buốt mà trên người mấy anh em mặc những bộ quần áo mong manh, 4 đứa con của chị ai cũng nhỏ so với tuổi, “Em muốn ăn thịt, muốn có quần áo ấm như các bạn”, mong muốn giản dị của em Ánh.

Mỗi tháng 5 mẹ con chỉ biết bám víu vào số tiền trợ cấp 180 nghìn/ tháng. Chừng đó tiền may thay chỉ đủ mua rau còn việc học của các em, tiền để chữa bệnh cho chị và 100 triệu số nợ cần trả ngoài sức của người mẹ khốn khổ.

 

Theo bà Thư, gia cảnh không thể khổ hơn nữa, mẹ góa con côi, không có ai lao động được để kiếm bát cơm, không muốn chết đói thì sang năm 3 đứa phải nghỉ học, các cháu biết được mặt chữ là tốt rồi. Vì hoàn cảnh đến cùng,nhiều lần bà ngoại có ý định muốn các em vô trại trẻ mồ côi, để các cháu có cuộc sống tốt hơn nhưng các em không chịu vì không muốn rời xa mẹ.

Chị Lê Thị Bình, trưởng hội phụ nữ thôn Xuân Trường cho biết: “Gia đình chị Hoa thuộc diện quá khó khăn,bản thân chị không có khả năng lao động lại còn bốn đứa con nhỏ, đối với gia đình bình thường cho con ăn học đã vất vả huống là chị nên hàng xóm và đoàn thể ai cũng thương”. Khi chúng tôi ra về,ánh mắt chị vẫn dõi theo như cầu cứu chút hi vọng. Ngoài trời  lạnh trong căn nhà 13m2 không có tài sản gì đáng giá 5 mẹ con ngồi co ro vì rét.



5 mẹ chị Hoa vẫn nương tượng nhau sống lay lắt qua ngày.

Theo báo Vietnamnet
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo